THIỀU HOA VÌ QUÂN GẢ

Chương 24 - Chương 22

/24


Editor: Linh Đang

Tiết Vân Đào được đồng liêu trước đây mời qua nha sở, cũng không ra mặt dạy học, chỉ ở căn phòng phía sau hỗ trợ, học thức của Tiết Vân Đào phong phú, làm việc ổn thỏa, chỉnh lý một một chút tư liệu cổ rất tường tận, chuyện biên soạn sách, cũng khá thuần thục, nhận rất nhiều khen ngợi.

Tiết Thần ở trong phủ viết kế hoạch vực dậy các cửa hàng, mỗi ngày Ninh thị đều phái người mang đến cho nàng đồ ăn Đông phủ làm hoặc trang sức lụa là, bởi vì Đông phủ cùng Yến Tử hạng cách nhau hai con đường, lúc Tiết Vân Đào cùng Lô thị vừa mới thành thân, ngày nào Lô thị cũng đi xe ngựa, thảỉnh an Ninh thị trước giờ Thìn, sau này Ninh thị cảm thấy không kiên nhẫn, liền miễn việc mỗi ngày đến Yến Tử hạng thỉnh an, nhưng ngày nào Ninh thị cũng tặng đồ cho Tiết Thần như vậy, sao Tiết Thần không thể không nói cảm ơn.

Nhìn hai khay đựng đồ ăn trên bàn, bên trong đều là điểm tâm mà đầu bếp Đông phủ mới làm, Khâm Phượng thay Tiết Thần đặt trên mặt bàn, Tiết Thần chỉ ăn một thìa củ nhược nhỏ, để cho nha hoàn từ Đông phủ đến trở về báo cáo lại, sau khi nha hoàn kia đi, Tiết Thần liền thưởng tất cả điểm tâm cho Khâm Phượng cùng Chẩm Uyên, để các nàng tự chia nhau.

Tuy ngày nào Khâm Phượng cũng nhận được đồ tiểu thư ban cho, nhưng cũng không khỏi suy đoán tâm tư của lão phu nhân ở Đông phủ, nói là lão phu nhân đang quan tâm tiểu thư, nhưng lúc phu nhân qua đời, cũng không thấy lão phu nhân thân thiết chút nào với tiểu thư, nhưng nói là không quan tâm, mấy ngày gần đây, gần như đều phái người đến tặng đồ, một bên bỏ điểm tâm vào hộp đồ ăn, một bên hỏi Tiết Thần:

Tiểu thư, ngài nói lão phu nhân đây là ý gì! D@Đ#L$Q%Đ^^

Tiết Thần chăm chút lại hai bồn tịch vụ trên bệ cửa sổ, nghe Khâm Phượng hỏi như vậy, liền thuận miệng đáp: Có ý gì cơ! Mỗi ngày tặng đồ cho ngươi còn không tốt à.

Khâm Phượng vội vàng xua tay giải thích: Không phải không phải thế, chỉ là nô tỳ cảm thấy kỳ quái mà thôi.

Tiết Thần nhếch môi quay đầu nhìn nàng một cái, dường như tâm tình không tệ, nhưng không nói với Khâm Phượng cái gì nữa, đợi các nàng thu dọn đồ xong, Tiết Thần mới nói:

Sai người chuẩn bị xe, thay ta chuẩn bị xiêm y, chờ một lát nữa tới Đông phủ cảm ơn. Mang theo hai chậu minh lan đẹp mà hôm qua người chăm hoa viên mới mang qua.

Tiết Vân Đào thích phong lan, trong phủ có nhà ấm trồng hoa riêng, Tiết Thần cảm thấy trồng lan vô cùng phiền toái, bình thường đều không dính tay vào, hoa mà nhà ấm đưa tới nàng cũng chỉ bày đó, không cần thiết thì cũng không để mắt tới, Ninh thị là sư phụ của Tiết Vân Đào, bà cũng thích mấy thứ này, bởi vì chủ mẫu thích, cho nên người trong Đông trong phủ, bất kể là thích thật hay thích giả, cũng phải ngầm hiểu phải thích cái này, cho nên, bất kể Tiết Thần tặng đồ quý báu gì, đều sẽ bị nói con buôn dung tục, chỉ có tiện tay mang theo mấy thứ này, mới có thể làm cho Ninh thị nhìn với cặp mắt khác xưa.

Ở phương diện này, Lô thị không khéo đưa đẩy như Tiết Thần, cũng quả thật không có ánh mắt thưởng thức như Tiết Thần.

Kiếp trước Tiết Thần làm Trường Ninh hầu phu nhân, hiển nhiên nhận biết được nhiều kiến thức hơn so với người xuất thân từ thương gia như Lô thị, Lô thị gả đến Tiết phủ, cũng không được Ninh thị chỉ bảo cùng phu quân chỉ điểm, những kiến thức sống phải dựa vào chính mình lĩnh hội, nhưng đến trước khi chết, cũng chưa hẳn đã thật sự tìm ra được thứ mà người Tiết gia yêu thích, người Tiết gia rất thanh cao, chỉ với thân phận của Lô thị mà nói, đã rất khó hòa hợp được với hai chữ thanh cao.

Dưới cái nhìn của Tiết Thần, Tiết gia chính là gia đình thư hương mẫu mực, tổ phụ làm học sĩ chưởng quản Hàn Lâm viện, làm quan tứ phẩm, bản thân ông cũng xuất thân tiến sĩ, mà từ nhỏ danh tiếng của Tiết Vân Đào đã lan xa, sau khi làm tiến sĩ, dù chưa nhập tam giáp, nhưng những việc đang làm, cũng có thể nhập tam giáp rồi.

(giáp: một kiểu biên chế hộ khẩu thời xưa)

Chỉ cần chờ kỳ tang của Lô thị qua đi, Tiết Vân Đào tự nhiên có quý nhân tiến cử nhận chức quan cao hơn, từ đó đường làm quan thuận lợi.

Lại tưới cây một lúc, cắt tỉa một chút cành lá dư thừa, mới rửa tay vào nội gian đổi xiêm áo bình thường, Tiết Vân Đào chỉ có một năm hiếu kỳ, nhưng Tiết Thần có ba năm, trong ba năm này, nàng không thể mặc bất cứ xiêm y diễm lệ nào, trong một năm đó, khi ra ngoài, trước




/24