Thiếu Tướng Ngài Khoẻ Không

Chương 8:Anh là thuốc của tôi(năm).

/81


Chương 8:Anh là thuốc của tôi(năm).

Bấm lên bả vai của cô, Hoắc Thiệu Hằng cả người huyền không ở trên người cô , cánh tay dùng sức, đưa cô ép tới không thể động đậy.
Hoắc Thiệu Hằng thật ra thì cũng không muốn đụng chạm thân thể của cô, rất sợ nơi đó là cạm bẫy để cho hắn vạn kiếp bất phục , chỉ cần thử một lần thôi lần sau thấy cũng cai không được.

Nhưng không đợi hắn nằm xuống,cô đã nâng người lên đón.

Thân thể nữ nhân Diêm dúa lòe loẹt vũ động dây dưa như sợi bông quấn quanh vòng , giơ càng ngày càng cao,ngã cong thành một cây cung, cố gắng đến gần lồng ngực màu đồng rắn chắc rộng rãi của hắn.

Nàng và hắn không tự chủ được đồng thời hừ một tiếng.

Bên trong Thanh âm của nhu mì của cô mang theo nhẫn nại lâu dài sau giải thoát, mà thanh âm của hắn nhưng là dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng bùng nổ.

Trong lòng Hoắc Thiệu Hằng một trận rét run.

Hắn cho tới bây giờ không có mất khống chế như vậy, hắn cũng không cho phép tự có việc mất khống chế như vậy xảy ra.
Hắn không thể để có bất kì nhược điểm nào.

Ngẩng đầu lên, ở trong bóng tối trường hu hai cái, lắng xuống nhịp tim càng lúc càng nhanh.
Ánh mắt dần dần thích ứng với bóng tối, mặc dù vẫn là mơ hồ không rõ, nhưng là thấy được mặt của cô.

Trong mắt che khăn lụa, vừa vặn để lộ cái mũi tinh xảo cao vút của cô, còn có đôi môi xinh xắn nở nang vành môi rõ ràng , như hoa hồng như vậy từ từ tách ra, hiện ra trước mặt hắn.
Cô càng ngày càng nhanh mà thở dốc, thân thể đồng thời bị thu phục, đôi môi phập phồng thở, giống như mồi nhử.
Phàm là mồi nhử,Hương vị nhất định ngọt ngào thơm ngon.

Hắn đưa tay ra,sờ lên gò má nhẵn nhụi của cô ,ngón tay cái tay phải trong lúc vô tình theo bờ môi cô bên trên lướt một cái .

Ướt át, run rẩy, mềm mại đàn không tưởng tượng nổi.
Giống như là bị nóng , hắn thật nhanh dời đi ngón tay, tay phải thuận theo gò má của cô đi xuống, rơi vào trên xương quai xanh tinh xảo của cô.

Mặc dù là xương, nhưng yếu ớt tay vừa đụng nhẹ nhàng như có thể bẻ gãy vậy ?

Hoắc Thiệu Hằng chần chờ một chút, ngón tay chậm rãi theo chỗ xương quai xanh của cô như vậy xẹt qua, mơn trớn bờ vai đơn mỏng trơn tru,cánh tay mềm như không xương , lại chuyển qua ngang hông của cô.

Ngắn hơi ngẩn ra.
Chân chính không đủ một nắm vòng eo nhỏ nhắn.
Mấp máy môi, yết hầu ở cổ họng khó khăn trượt lên xuống, xuống chút nữa
Hoắc Thiệu Hằng nặng nề thở dốc hai tiếng.
Cả người không nhúc nhích ở phía trên thân thể cô, lại không dám đến gần.

Hắn có ý định tránh đi đôi nhũ hoa mềm mại của cô, lại không tránh khỏi địa phương bí ẩn nhất.

Hoắc Thiệu Hằng mặc dù không có cùng ai khác làm qua, nhưng mà kiến thức lú luận vô cùng đầy đủ, hơn nữa ở trong huấn luyện gặp qua không ít thân thể thiếu nữ kháng sắc dụ, đầy đặn, thon gầy, nhỏ dài, nhỏ nhắn xinh xắn, đủ loại màu da, mỗi loại người hắn đều không xa lạ gì, nhưng là cho tới nay không có động tới tình.

Ở trước mặt những cô gái kia, hắn thậm chí có thể khắc chế sinh lý dục vọng của chính mình , làm cho mình không có phản ứng.
Còn đối với Cố Niẹm Chi.
Hoắc Thiệu Hằng nhẹ nhàng tằng hắng một cái, lý trí mà quyết định không thèm nghĩ vấn đề này nữa.

Tại trước mặt thân thể cường đại của chính mình , cô là yếu như vậy, rốt cuộc muốn làm như thế nào mới có thể.

Hoắc Thiệu Hằng cảm thấy cái vấn đề này không thể ngẫm nghĩ.

Suy nghĩ một chút liền mồ hôi đầy người, toàn thân cứng rắn băng bó như sắt, rêu rao lên muốn thư giản dục vọng của hắn, cũng giải cơn đói khát của cô.

Nhưng là hắn cũng biết, Cố Niệm Chi vẫn là xử nử, hắn không có cách nào cứ như vậy cứng lại.
Mà là yêu cầu càng nhiều công phu hơn.

Hoắc Thiệu Hằng nhịn cả người mồ hôi, cũng không khỏi không nhẫn nhịn.
Lòng bàn tay hắn thường xuyên cầm súng, hơi có lớp chai mỏng , ở trên người cô khẽ vuốt, mang theo tê dại không tưởng.

Cố Niệm Chi thân | ngâm càng ngày càng mất hồn, thân thể nhạy cảm đến mức tận cùng, mềm đến không tưởng tượng nổi.
Lúc đầu đã bị cái mị dược kia làm cho xương xốp gân mềm mại, lại bị Hoắc Thiệu Hằng một tay làm, cảm giác của cô giống như gió bão mùa hè , tới nhanh mạnh mà nhiệt liệt.
Cô muốn dựa vào nguồn suối gần vậy để cô muốn ngừng cũng không ngừng được , cô muốn lấp đầy vào cơ thể trống không, đáng tiếc cổ tay cổ chân bị khăn lụa siết nổi lên vết đỏ, không cách nào tránh thoát

Hoắc Thiệu Hằng bàn tay hơi nóng càng ngày càng bốc hơi lên,cơ thể Cô cũng càng ngày càng nóng, càng ngày càng mềm.

Rốt cuộc ở Hoắc Thiệu Hằng không nhịn được toàn thân đều muốn nổ tung, hắn đón đầu xông vào, một tay nắm lấy tấm ván lớn đầu giường.
Cố Niệm Chi đã toàn thân đều run rẩy, ánh mắt cái gì cũng không nhìn thấy, trong đầu không cách nào suy nghĩ.

Cô chỉ biết là lần lượt dùng sức nhấc đứng người dậy, muốn chặt hơn mà đến gần hắn.

Hắn lại chợt một chút dời đi hai tay, không đụng chạm lại thân thể của cô, mà là sờ tay cô tại hai bên đầu trên giường.
Cắn răng một cái, thân thể chìm xuống, nệm đồng thời cũng lún xuống theo , phát ra tiếng vang chi chi nha nha .

Cố Niệm Chi thân | tiếng rên lớn hơn, thân thể gấp gáp đi phía trước búng một cái búng một cái mà đi lên đưa, eo múa bay lên, âm thanh nhu mi cám dỗ tới cực điểm.

Hoắc Thiệu Hằng ánh mắt lấp lánh, đã thích ứng bóng tối, đưa cô khẽ trương khẽ hợp môi đỏ mọng thấy rất rõ ràng.
Hắn không nhịn được trên trán gân xanh đều bùng nổ.

Mồ hôi theo trước ngực hắn chảy xuống, nhỏ đến ngực của cô, lại thuận theo bầu ngực trơn nhẵn da thịt của cô lăn xuống đến ngà voi cách trên giường.

Biết cô là lần đầu tiên, hắn hết sức khống chế chính mình, nhưng hắn cũng là lần đầu tiên, loại n đột phá này cho hắn tưởng tượng vui thích khiến cho hắn thiếu chút nữa mất lý trí.
Cố Niệm Chi thân thể ở lúc ban đầu đau nhói sau, rất nhanh thì lâm vào biển dục vọng .

Thân thể của cô đlúc chìm lúc nổi, muốn ôm chặt cái ngọn nguồn vui vẻ kia, nhưng mà tay chân của cô đều trói quá chặt chẽ mà, không nhịn được gấp đến độ muốn khóc.
Ưm thanh âm nhỏ vụn cùng tiếng khóc đan vào một chỗ,luôn luôn khắc chế lực chú ý cùng lực cường đại đến không tưởng tượng nổi Hoắc Thiệu Hằng đều cảm giác mình nhanh bị ép điên.

Đến nhất nguy cấp, Cố Niệm Chi bị hắn đụng sắp đụng phải tấm ván đầu giường rồi.
Hoắc Thiệu Hằng tay mắt lanh lẹ, trước mắt ở nơi này còn có thể phân tâm lấy tay điều khiển ở đầu của cô, để tránh đụng vào.
Tay hắn vừa đụng đến đầu của cô, Cố Niệm Chi liền giật mình, huyết dịch của cả người dường như từ đỉnh đầu hội tụ chảy xuống, hướng trong thân thể cọ rửa mà đi.

“A ——!” Cố Niệm Chi theo chỗ sâu cổ họng phát ra một tiếng kêu thảm thiết cùng vui vẻ giữa ngắn ngủi giữa tiếng gào bén nhọn.

Hoắc Thiệu Hằng cũng không thể khống chế phát ra một tiếng to rống.
Cũng may ngôi nhà này có cách âm.

Hoắc Thiệu Hằng trong đầu không tự chủ được lóe lên cái ý niệm này.

Nếu như bị người khác nghe loại thanh âm này của Cố Niệm Chi hắn đột nhiên có cảm giác muốn giết người.
Hết thảy tới lại nhanh mạnh vừa nóng liệt, mặc dù bịt mắt, cô cũng có thể nhìn thấy trước mắt xuất hiện đóa đóa kim hoa, trong đầu một mảnh trống không, toàn thân đều mệt lả.

Hắn chợt từ trên người cô hút ra, dùng khăn lông bưng kín chính mình.
Không bao lâu, trong phòng ngủ tràn ngập mùi hoa cây thạch nam đậm 


/81