Thiếu Tướng Ngài Khoẻ Không

Chương 9:Anh là thuốc của tôi( sáu).

/81


Chương 9:Anh là thuốc của tôi( sáu).

Hoắc Thiệu Hằng thở hổn hển,hắn nhìn một cái dưới người cũng ở đây thở dốc Cố Niệm Chi, thấp giọng hỏi: “Cô khá hơn chút nào không?”

Cố Niệm Chi không trả lời, cũng không biết côi nghe rõ chưa.

Bất quá dựa theo thuyết pháp của Trần Liệt, cô vẫn còn trong trạng thái hoàn toàn vô ý thức , cho nên hỏi cũng vô ích.
Hoắc Thiệu Hằng lại thở hổn hển mấy cái, mới nắm cái khăn lông vừa rồi làm dơ đi phòng tắm giặt sạch một phen.

Bởi vì Cố Niệm Chi cùng hắn đều là lần đầu tiên, căn cứ vào một loại Hoắc Thiệu Hằng chính mình cũng không nói rõ được cũng không tả rõ được tư vị trong lòng, cái này lần đầu tiên, hắn có ý định không có mang đồ bảo hộ.

Phía sau còn có sáu lần, vẫn là phải mang đồ bảo hộ chết.

Hoắc Thiệu Hằng từ phòng tắm rửa sạch sẽ đi ra, còn bưng chậu nước đi ra, phải lâu chùi cho Cố Niệm Chi .

Hắn không có mở đèn, chẳng qua là nương nhờ một điểm ánh sáng yếu ớt trong phòng tắm , vội vội vàng vàng đem mồ hôi trên người cô lau sạch rồi.

Dù sao là một dạng không có mang đồ bảo hộ, hơn nữa hắn là lần đầu tiên, khó tránh khỏi có chút buông thả.
Hắn đưa tay tới, ba lần nâng lên hạ xuống liền lau xong, đem khăn lông ném trở lại trong chậu nước.

Chờ hết thảy sau khi thu thập sạch sẽ , hắn mới nằm xuống bên cạnh cô.
Cố Niệm Chi lúc này không nhúc nhích, một dạng nhu thuận nghe lời giống như trước khi không bị bỏ thuốc.

Hoắc Thiệu Hằng thở phào nhẹ nhõm, tâm lý cảm thấy có chút may mắn
Có lẽ không cần làm bảy lần chứ?

Hắn nghiêng người sang , đem khăn lụa Hếm trói tay chân Cố Niệm Chi đều cởi ra, xoa bóp lấy trên cổ tay sưng đỏ ứ xanh của cô.
Ngay tại hắn cũng xoa bóp theo như bên trong, Cố Niệm Chi mới vừa bình tĩnh hô hấp lại thở dốc nặng nề.

Cô quay đầu đi,đầu bị bịt mắt hướng về phía Hoắc Thiệu Hằng , môi đỏ mọng hướng hắn hôn tới.
Hoắc Thiệu Hằng đang cúi đầu xoa bóp cổ tay cho cô, đột nhiên cảm giác Cố Niệm Chi từ từ xích lại gần.
Hắn ung dung thản nhiên mà rũ đôi mắt, không nhìn tới cô, chỉ là muốn biết cô tiếp đó sẽ làm gì.

Kết quả một bờ môi trơn mọng dán vào cằm hắn , đầu lưỡi linh xảo theo trong miệng cô vươn ra, liếm liếm cằm hắn .
Hoắc Thiệu Hằng giật mình, không phải là bởi vì bị Cố Niệm Chi liếm một cái cáp, mà là bởi vì cô vừa đụng hắn, hắn lập tức lại có phản ứng.

Cái này cũng quá nhanh đi.

Hắn lúc trước vượt qua vô số Huấn luyện sắc dụ cùng mị dược chẳng lẽ đều không đếm nổi rồi sao?
Hoắc Thiệu Hằng mặt không thay đổi đưa cánh tay đem Cố Niệm Chi ôm vào trong ngực.
Lần đầu tiên thời điểm hắn còn vô cùng cẩn thận không muốn đụng chạm thân thể của cô, nhưng sau não thanh tỉnh, nhớ tới Trần Liệt nói qua, có thể để cho hắn không nhớ chuyện này, vì vậy lần thứ hai liền không có gì băn khoăn.

Cố Niệm Chi không tính là thấp, nhưng tại trước mặt Hoắc Thiệu Hằng, liền lộ ra khéo léo.
Cả người vùi ở trong lòng ngực của hắn chậm chậm từ từ, không ngừng giãy dụa, trong cổ họng phát ra như khóc như kể tiếng hừ hừ, đầu ở trong lòng ngực của hắn dụi tới dụi đi, giống thú nhỏ như là bị dục vọng chi phối, nhưng là mềm nhũn, non nớt mà, để cho người không nhịn được thương tiếc.

Hoắc Thiệu Hằng cúi đầu xuống, hai bàn tay ôm lấy vòng eo tinh tế của cô , giật mình.

Cố Niệm Chi thân thể quả thực quá mềm yếu rồi, trong người cô rốt cuộc có xương sao?
Bàn tay không nhịn được ở trên người cô bắt đầu vuốt ve.

Từ hông lưng đi lên, từ từ đi tới dưới nách của cô, giống như ký thác hài tử tựa như ôm lấy cô, lật lại thả vào trên người mình.
Đèn Phòng tắm quên tắt, ánh sáng hoàng hôn mờ mờ ảo ảo (riêng) xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh theo đi qua.
Trước thân thể ngây ngô lại đầy đặn của nữ nhân,phần cổ vô cùng mâu thuẫn mê người .

“Lại muốn rồi phải không?”

Hoắc Thiệu Hằng ghé bên tai cô nói nhỏ, rốt cuộc đưa cánh tay theo tủ trên đầu giường lấy cái hộp bao cao su mà Trần Liệt đưa cho hắn kia, rút ra một cái xé ra.
Lúc đầu muốn từ từ đến, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ vội vàng Cố Niệm Chi , dược tính đang phát tán, dục vọng của cô còn hơn hồi nảy muốn mãnh liệt hơn nữa.

Hoắc Thiệu Hằng cắn răng một cái xông vào.
Cố Niệm Chi trong cổ họng phát ra thanh âm mềm mại, giống như là thống khổ, nhưng cũng có thể là vui vẻ, Hoắc Thiệu Hằng nghe vậy tê cả da đầu, căng thẳng.

Lần này Cố Niệm Chi không có khăn lụa trói buộc.
Hai cánh tay Giơ lên vịn bả vai Hoắc Thiệu Hằng ,so với thời điểm lần đầu tiên càng thêm nhiệt tình.

Giường lớn lần nữa rung lắc, càng rung mạnh hơn so với lần đầu.
Lần này, Hoắc Thiệu Hằng không cố kỵ chút nào mà đem Cố Niệm Chi cả người ôm vào trong ngực.

Bọn họ phù hợp đến như vậy mật tia (tơ) hợp phùng, cho lần thứ hai của cô tới so với lần đầu tiên còn nhanh hơn.

Cố Niệm Chi thân thể chợt cong thành hình cung, cả người lơ lửng giữa trời, cổ nhỏ dài sau đó lui về phía sau, phát ra một tiếng kêu mị nhập cốt tủy.

Hoắc Thiệu Hằng lần thứ hai lại giữ vững lâu hơn một chút, hơn nữa hắn vốn là thể trạng cường tráng, lúc này còn chưa có tận hứng.
hắn thừa thắng xông lên phía ben dưới, lần thứ ba của cô cứ như vậy bất ngờ không kịp đề phòng cao trào lần nữa.

Hoắc Thiệu Hằng lại tiến quân thần tốc, căn bản cũng không muốn bỏ qua cho cô, trong thời gian rất ngắn, lần nữa để cho cô phát tiết đi ra.
Lần này, Hoắc Thiệu Hằng cũng không thở nổi , lại buông thả một lần.
Cô đã là bốn lần rồi, mà Hoắc Thiệu Hằng mới lần thứ hai.

Lần này bởi vì có sử dụng biện pháp tránh thai, hắn dọn dẹp rất nhanh chóng, ném túi dán kín trong thùng rác inox trên đầu giường, thuận tiện rút ra khăn giấy bên mép giường lau lau, liền ngưỡng nằm xuống, nhắm mắt lại.

Cô đã phát tiết bốn lần rồi, hẳn là khá hơn một chút chứ ?

Hoắc Thiệu Hằng suy nghĩ, xoay người bên cạnh nhìn cô một hồi.
Thấy Cố Niệm Chi hơi thở dần dần hồi phục, hồi lâu không có nhúc nhích, hô hấp cũng đều đặn rồi, hắn mới nhắm mắt ngủ.

Bất quá trong giấc mộng hắn đều là cảnh giác.

Không biết ngủ bao lâu, làm Cố Niệm Chi a a khẽ kêu lấy,thời điểm lại hướng về thân thể hắn bò tới, ánh mắt hắn đều không trợn, dưới người đã có phản ứng, trở tay theo tủ lấy thêm qua một cái bao cao su trên đầu giường, sau đó đưa cô nằm ở trên giường, do dự một cái chớp mắt.

Cố Niệm Chi cũng đã không kịp đợi, cả người hận không được dựa vào .
Hoắc Thiệu Hằng không nghĩ nhiều nữa, vùi đầu đẩy ngã cô.
Cố Niệm Chi nhất thời cảm thấy cả người đều viên mãn.
Lần này đổi Cố Niệm Chi chủ động.

Hoắc Thiệu Hằng không ngờ rằng tiểu cô nương này bình thường nhìn qua nhu thuận nghe lời, ở trên giường cũng rất có cổ phần không tha người dây dưa sức lực, giống như là yêu tinh mê hoặc người trong Liêu Trai hút thư sinh , hận không được để cho kẻ khác chết ở trên người cô mới tốt.

Hơn nữa cũng đừng nói,thời điểm cô chủ động , quả thật làm cho nhân hồn đều muốn bay, nhiều lần trong lỗ mũi phát ra khó chịu mà ức chế kêu rên, sau đó càng là cầm thật chặt eo của cô, không cho cô cử động nữa.
Hoắc Thiệu Hằng cũng không muốn thua trận tỷ đấu này.

Hắn người theo chủ nghĩa nam tử hán, dù là ở trên giường, cũng là đúng lý không tha cho người khác.
Nào có tiểu cô nương còn chưa hề đi ra, làm gì có đạo lí hắn đi ra ngoài trước?

Tất nhiên không thể nhanh như vậy!!
Hắn quả thật cũng làm được

Không tới một khắc đồng hồ,cô liên tiếp cao trào 2 lần , cả người chỉ có ra thở ra, không có thở vào.
Lần này thức sự quá mức kịch liệt,vết mặt hai người nhìn qua đều có chút đờ đẫn.
Hoắc Thiệu Hằng rốt cuộc là quân nhân được huấn luyện nghiêm chỉnh, đầu trước hồi quá Thần, cầm lên đồng hồ đeo tay trên tủ ở đầu giường nhìn một chút, đã là 4h sáng.

Lần này, hai người kéo dài đến gần một giờ.
Xoay mình đi xuống, đem bao cao su ném tới đầu giường dán kín inox trong thùng rác, mới thở dài thậm thượt.
Tính một chút số lần, cô đã có sáu lần, chỉ kém một lần hẳn là không có sao.

Nghiêng đầu nhìn một chút Cố Niệm Chi hỏi hấp dần dần thở bình thường lại, đã so với mới vừa rồi tốt hơn rất nhiều.

Lần này, thời gian cô có thể ngủ dài hơn được chứ?

Hoắc Thiệu Hằng lại không ngủ được,buổi sáng hắn luôn luôn thức dậy lúc 4,5h sáng rèn luyện, tối hôm qua mặc dù hoang đường một đêm, nhưng lại bình thường trước sau như một huấn luyện cường độ cao sở giao cho, hắn còn chịu đựng được, liền lặng lẽ đứng dậy, đi phòng tắm tắm.


/81