Tiên Giới Chiến

Chương 177 - Một Lần Nữa Xuất Thế

/198


Cùng lúc đó, tại phòng thí nghiệm dưới lòng đất do Mặc Sương Vũ dùng phi kiếm tự đào ra, Ethania vẻ mặt khinh khỉnh lau đi một vết máu trên khóe miệng, nhìn vào vách tường đổ nát đằng xa, lạnh giọng nói:

“Lần thứ hai mươi rồi, tinh thần của ngươi vẫn không thể bình ổn xuống một chút được hay sao hả!?”

Một cánh tay nhỏ nhắn trắng nõn vươn ra từ đống đổ nát, linh khí tụ tập vào một chỗ rồi biến thành khí tràng hất tung khói bụi xung quanh. Mặc Sương Vũ phủi phủi trên người mấy cái lấy lệ, đứng thẳng lên từ đống phế tích, vẻ mặt nhăn nhó nói:

“Loại chuyện giống như khiêu chiến quy tắc thế giới như thế này rất dễ dẫn tới thế giới lực phản phệ. Tôi không giống như cô, làm không cẩn thận liền chết. Làm sao có thể bình tĩnh!?”

Thế giới lực đối với bất kỳ sinh vật nào dưới Giới Hoàng đều là một dạng tồn tại tuyệt đối có thể nghiền ép hết thảy. Chẳng quản ngươi là đại tiên hay chân thần, một đạo thế giới lực ép xuống, liền dễ dàng hôi phi yên diệt, cặn bã cũng không lưu lại.

Cũng chỉ có cường giả cảnh giới hư không trở lên có thể xé rách không gian mà đào tẩu trước khi bị nó chụp xuống, và người có Sâm La Vạn Tượng, hiểu được làm thế nào để thay đổi quy tắc thế giới có thể miễn cưỡng ngạnh kháng vài giây.

Mặc Sương Vũ chỉ là một tiểu bối Kim Đan kỳ, tiếp xúc với loại lực lượng này, thuần túy giống như một đứa bé đang thử cưa bom nguyên tử.

Ethania khịt mũi một cái, giống như xem thường, nhưng cũng không tiện nói thêm gì. Thực lực mang tới góc độ suy nghĩ khác nhau. Đối với cô ta, thế giới lực chỉ là một đơn vị mạnh mẽ để khiêu chiến, không hơn. Còn đối với Mặc Sương Vũ, đây là cái mặt trời, nhìn thẳng cũng chói mắt.

“Đây là thời cơ tốt nhất, thế giới Lục Đạo hiện đang vất vả tự chữa trị cho nó. Không rảnh để để ý tới chúng ta đâu. Nhưng thời gian cũng không còn nhiều. Xem như ta nhờ ngươi, cố gắng tập trung một chút.”

Mặc Sương Vũ nao nao, nói giống như thế giới này đang bị thương thì phải. Nghĩ lại thì hắc ám khung thương dày đặc che phủ trên bầu trời xuất hiện vô số vết rách thế kia, hình như cũng không phải sự tình gì tốt đẹp. Bảo vật định giới cũng có thể nứt vỡ sao!?

Sắc mặt hơi đổi, Mặc Sương Vũ chợt nghĩ đến, nếu như có một ngày nào đó bảo vật định giới xảy ra vấn đề gì, thì quả là một hồi tai nạn. Hắc ám khung thương không còn che phủ ma giới, ánh sáng sẽ xuất hiện thiêu rịu quần ma, ừm… đây có vẻ là chuyện tốt. Nhưng nếu Tiên Khí Linh Thụ cũng bị hỏng thì sao!? Linh khí sẽ ngừng sinh sôi và tuần hoàn, vạn vật đều có linh sẽ trở thành câu nói nhảm. Tiên giới cấu thành từ linh khí chỉ sợ sẽ trực tiếp sụp đổ từ những hạt nhỏ nhất. Cái này so với diệt thế thì khác gì nhau!?

“Thế giới…. tại sao phải tự chữa trị!?” Mặc Sương Vũ dè dặt hỏi.

Ethania nao nao, không biết nói thế nào cho phải. Chẳng lẽ nói là do ta làm. Này chỉ sợ sẽ càng hù cho Mặc Sương Vũ một trận, hết bình tĩnh mà làm việc. Ethania vẫn còn đang cần cô ta giúp mình hoàn thành thứ này đấy. Liếc nhìn trận pháp tỉ mỉ vẽ dưới sàn phòng thí nghiệm, cô ta hắng giọng chuyển qua chuyện khác:

“Nói chung, thế giới lực phản phệ tạm thời sẽ không xảy ra, ngươi có thể yên tâm phóng tay mà làm.”

Mặc Sương Vũ rất tinh ý phát hiện Ethania biết gì đó, người này thần thần bí bí, đầy khí tức nguy hiểm, nhưng lượng tri thức cô ta nắm giữ đủ để Mặc Sương Vũ nhỏ dãi, biết đối phương không muốn nói nữa, cô ta cũng không tiện gặng hỏi. Nếu như đã không lo bị thế giới “trừ khử”, vậy thì cứ phóng tay mà làm thôi, cái thí nghiệm này cũng hay ho lắm.

“Được rồi. Vậy chúng ta thử lại.”

Ethania gật đầu đáp:

“Trận pháp ta đã vẽ lại, dùng đồ án Lục Mang Tinh của Long Tộc sẽ có hiệu suất chuyển hóa cao hơn khi nó dùng trực tiếp nguyên tố để dựng lên hình chiếu, nhưng cần hiệu suất cộng minh với nguyên tố quá cao, vẫn là đổi qua cách ngươi nói trước đây đi. Dùng ngũ hành trận của Tiên Giới. Mượn nguyên tố vận chuyển nguyên tố, tá lực tạo lực, dựng ảnh cũng có thể dùng thần thức thao tác với độ chính xác cao hơn. Chỉ cần ngươi tập trung chú ý một chút là được.”

Mặc Sương Vũ gãi gãi đầu:

“Nói đến, đúng là Lục Mang Tinh tốt hơn, nghe nói thứ này còn có thể dùng để tạo ra cấm chú khiến cảnh giới nhảy vọt hai cái cấp độ đấy. Nhưng Long Ngữ Minh Văn thất truyền đã lâu, mặc dù cô dạy rất tốt, nhưng muốn thuần thục cũng cần một thời gian dài.”

Ethania liếc nhìn Mặc Sương Vũ đang nghiêm túc đánh giá lại đồ án ngũ hành dưới mặt đất, hạ giọng nói:

“Ngươi là thiên tài nhất trong số những người ta từng truyền thụ tri thức. Ta sẽ không tùy tiện để ngươi chết đâu. Đừng lo về vấn đề an toàn.”

Mặc Sương Vũ dở khóc dở cười. Nói như làm chuyện này rất dễ dàng chết vậy. Mà nghĩ đến, thì hình như cũng có thể lắm. Tuy vậy được khen cũng rất thích. Giống như khi còn ở Mặc gia, các thúc bá dường như chỉ toàn ôm trán tức giận chỉ vào mình, mỗi khi có phát minh mới. Giống như tạo ra thứ gì đó mới mẻ là khi sư diệt tổ, bàng môn tả đạo không bằng. Ừm, mặc dù nhiều thứ cũng không tốt lắm thật.

Giống như lần đầu tiên thử nghiệm tụ linh trận quy mô lớn, tạo thành một vùng linh khí dày dặc nén ép cỡ bàn tay, hình thành quả bom linh khí thổi bay một nửa tổng bộ. Haha, nghĩ lại cũng thấy thú vị gì đâu… mà, sao lúc đó mình không sợ chết, bây giờ lại phải ngại nhỉ!?

Ném sang một bên sự kính ngưỡng với thế giới lực, Mặc Sương Vũ sắn sắn ông tay áo rộng thùng thình của mình, cười vui vẻ nói:

“Không thành vấn đề, nhà nghiên cứu chân chính, an toàn chỉ là cái lông. Đến, thử lại nào.”

Ethania không biết trong đầu hàng này vừa nghĩ lại quá khứ oanh liệt để xốc lại tinh thần, chỉ thấy Mặc Sương Vũ chuyển biến tốt, đây là chuyện tốt, răm rắp gật đầu:

“Ờ… ừm. Tốt lắm. Bắt đầu đi.”

Mặc Sương Vũ nhắm mắt, kim đan trong thể nội xoay tròn tỏa ra linh khí thơm ngát dày đặc, vô số hạt sáng màu xanh lung linh như đom đóm xuất hiện trong gian phòng. Cô ta đưa một tay lên, nhỏ xuống ba giọt máu, miệng lẩm nhẩm chú văn.

“Tam dịch huyết tủy, tân sinh sinh mệnh.”

Ethania ở một bên cũng không nhàn rỗi, ánh mắt mở ra đồng tử màu vàng kim, nhìn chằm chằm trận văn vừa sáng lên, vô số luồng thế giới lực đã đổ ập xuống, với khí thế nghiền ép. Rõ ràng, cho dù thế giới này đã trọng thương, nhưng ngươi cũng không thể tùy tiện khiêu chiến quyền uy của nó. Hơn hai mươi thí nghiệm trước đều xảy ra nổ mạnh, là do thế giới không cho phép loại trận pháp khiêu chiến tự nhiên này được hoàn thành.

Ma lực toàn thân tuôn trào, dưới sự dẫn dắt của ánh mắt chân lý, nhìn thẳng vào từng luồng thế giới lực phủ xuống, lợi dụng ưu thế hư hóa bản chất của ma lực, trung hòa và ăn mòn cả thế giới lực, bảo vệ Mặc Sương Vũ.

“Ngũ hành chuyển luân, tam sinh tam thế, tụ linh chiếu ảnh.”

Chú văn của Mặc Sương Vũ còn tiếp tục, thế giới lực đổ xuống ngày càng nhiều, mới đầu chỉ như một sợi chỉ mảnh can thiệp vào, hiện tại đã xuất hiện vài chục sợi, tốc độ tăng lên cực kỳ nhanh. Dưới ánh mắt chân lý, Mặc Sương Vũ giống như đang bị quấn quanh bởi hàng chục bó tơ sắc bén, tùy thời có thể bị cắt nát. Ethania giương tay, bàn tay bọc trong ma lực tinh thuần nén ép, liên tục búng vào những sợi thế giới lực mỏng manh kia vài chục lần, chấn tan chúng nó.

Xương ngón tay gãy vỡ liên tục, ma lực cũng cuồn cuộn đổ về để hồi phục rồi lại phá vỡ, đây là một vòng lặp thống khổ, nhưng với khả năng xóa bỏ đi tri giác của chân lý, tất cả đau đớn chỉ là phù du.

“Ta, dưới danh nghĩa triệu hoán giả, tại nơi dấu chân của ngươi lưu lại, đọc lên sử thi về ngươi, hồi tưởng lại hồi ức của ngươi, nhìn rõ hình bóng ngươi.”

Ngũ hành trận dưới mặt đất sáng lên rực rỡ, linh khí điên cuồng bị rút vào, dùng linh lực diễn hóa ra nguyên tố mộc, đặt nền móng đầu tiên cho sinh mệnh. Dùng mộc dẫn hỏa, cháy lên tinh hoa tính mạng. Dùng hỏa sinh thổ, đắp lên tân sinh một lớp phủ đậm đặc. Dùng thổ sinh kim, ngưng kết ra cốt cách cứng rắn bên trong. Dùng kim sinh thủy, chạm đến ba mảnh huyết dịch đầu tiên, thôi diễn, ào ào dùng linh khí nhuộm linh huyết, diễn hóa ra hàng hàng huyết dịch cuồn cuộn chảy.

Mặc Sương Vũ dùng hai chú văn đầu tiên là đặc trưng của thuật ngự linh tại Tiên Giới, dùng để tạo ra những linh sứ phục vụ cho các tu chân giả giống như người hầu. Bằng phép tương tác ngũ hành trọng tu thân thể, có thể tạo ra một con rối giống như người thật, sau đó có thể dùng thần thức tùy ý khu sử. Thường thì các tu chân giả sẽ tạo ra con rối giống y chang bản thân để thay mình làm nhiều loại sự vụ trần tục phức tạp khác nhau, giống như một cái phân thân.

Thế nhưng câu chú thứ ba, lại là tổ hợp thuật thức của thần giới. Dùng để gọi ra anh linh chòm sao. Đây là câu chú dùng trong các nghi thức truyền thừa của thánh đấu sĩ, khi gọi xuống anh linh nhập thể vào bộ thánh y của mình đang mặc để có thể dễ dàng kế thừa võ kỹ và quyền năng của tiền nhân.

Chỉ có điều hiện tại không có thánh y, Mặc Sương Vũ cũng không phải thần tộc để được chòm sao thừa nhận mà triệu hồi, bởi vậy thứ mà cô ta triệu hồi, hoàn toàn nằm ngoài quy luật của hệ thống.

Đặt ở góc phòng, quan tài của Lục Vân Tiên đã được khắc sẵn một trận pháp ngũ hành tương tự như vậy, lúc này cũng đã rạng rỡ quang mang.

Hai cái trận pháp ngũ hành xoay tròn, linh khí và huyết khí bốc lên nồng nặc. Mặc Sương Vũ sắc mặt tái nhợt, linh lực bị rút đi vô cùng hung ác, cái phép hàng linh chắp vá này triệu hồi ra cá thể mạnh hơn sức chứa của cô ta rất nhiều.

Ethania ngồi đối diện Mặc Sương Vũ cũng đã nhìn ra dị trạng, nhưng cô ta còn bị mấy trăm luồng thế giớ lực điên cuồng oanh kích, toàn thân đã bị đánh te tua, thật không có chút sức nào để phân ra giải cứu. Chỉ có thể mở miệng đầy máu mà ngắt quãng nói.

“Dùng…. Pháp bảo.”

Mặc Sương Vũ tỉnh ra, quyển trục chư thiên tinh thần vạn bảo thiên quân trận từ trong trữ vật giới chỉ bay ra ngoài. Đây là pháp bảo đỉnh giai thậm chí vượt qua những linh bảo cấp thấp, lượng linh khí nó có sẵn trong đó không kém hơn tổng lượng linh lực chuyển hóa của một cao thủ Phản Hư kỳ.

Sách mở ra, linh khí nhuộm xanh cả căn phòng. Những dòng linh khí nén ép thành lực để hình thành bảo khí đều bị chấn tan để trận pháp giống như một con thú khát máu nuốt chửng.

Tốc độ hút giống như lỗ đen khiến Mặc Sương Vũ níu lưỡi, vừa đau lòng không thôi. Nhiều linh khí như vậy, mình có tu thêm cả trăm năm nữa cũng không luyện được, vậy mà cứ như vậy bị hàng này nuốt sạch rồi. Vậy mới biết lúc trước tốc độ rút linh khí của nó đã vô cùng phúc hậu, nếu như ngay từ đầu mở ra là dạng này, chỉ sợ chưa được hai giây mình đã thành cái xác khô, Kim Đan còn sót lại cũng chỉ là cục bột.

Có quyển trục pháp bảo thay thế cho nguồn cung linh khí, Mặc Sương Vũ thoáng được bứt ra khỏi gánh nặng, vừa tiếc pháp bảo, vừa sợ hãi vì suýt chết, quay sang giận dữ nói:

“Đây là ai!? Triệu hồi một ảnh chiếu của hắn cũng cần đại lượng linh khí như vậy!? Pháp bảo của ta bị phế rồi cô có đền cho khô… a….”

Mặc Sương Vũ tắt tiếng, bởi vì Ethania đã không có cách nào trả lời cô ta, người phụ nữ này giống như bị một bàn tay khồng lồ vô hình bóp nát, toàn thân ngoại trừ cái đầu đều đã méo mó vặn vẹo thê thảm. Huyết dịch trong thể nội bị nghiến ép tới mức bạo trướng, phá thể tràn ra tứ phía, chảy khắp sàn, cũng bị trận pháp hấp thụ điên cuồng.

Mặc Sương Vũ hít vào một hơi lạnh, nhảy lùi ra đằng sau. Máu này mang theo ma lực quá thuần, mình nhiễm vào cũng phải chết. Ma lực tinh thuần đến mức này… chỉ sợ cấp độ Ma Vương cũng không thể có.

Cả máu mang theo ma lực cấp độ này và vô số linh lực tràn vào, vẫn chưa thể chiếu ra ảnh của hắn sao!?

Ethania vẫn chưa chết, đây là phúc lợi của việc chuyển hóa thành ma tộc, chỉ cần trái tim chưa hủy, máu vẫn còn thì sẽ không chết. Cho dù bạo đầu cũng không quan hệ. Bởi vì có tiền vốn này, cô ta mới dám đưa đầu chịu báng, nhận lấy công kích từ thế giới lực thay cho Mặc Sương Vũ. Lúc này thế giới lực cũng đã đình chỉ vận chuyển, có lẽ sự tồn tại của hình chiếu đã được xác định, thế giới lực cảm nhận được khí tức quen thuộc của hắn nên đã dừng lại sự công kích.

Máu mang theo ma lực và linh lực từ quyển trục vẫn ào ào trút vào bên trong trận pháp. Ethania toàn thân gãy vỡ, giống như một mớ giẻ rách rưới lúc này lại cười rộ lên, vui vẻ nói:

“Thành công, quả nhiên giống như ta dự tính, thế giới này cũng chấp nhận ngươi. Sự tồn tại của ngươi là đương nhiên, không ai có thể xóa bỏ. Bất cứ quy tắc nào cũng không thể áp đặt lên ngươi. Ngươi chính là đại biểu của tự do.”

Mặc Sương Vũ nhíu mày, lời này có chút điên cuồng, trạng thái tinh thần của ma nữ kia cũng không ổn định. Mà, cô ta vẫn chưa chết!? Ma tộc quả nhiên là chủng tộc sống dai nhất Lục Đạo. Thật là một đám tà môn.

Trong mật thất dưới lòng đất, máu nhuộm khắp sàn, quyển trục trôi nổi, một thiếu nữ toàn thân nát bấy vẫn đang cười nói, thấy sao giống như đang triệu hồi ác ma….

Đúng lúc này, cửa mật thất bị đạp văng, Hoài Nam mang theo vẻ mặt hoảng hốt chạy vào, chưa nhìn đã hét:

“Chết tiệt Ethania, trong quan tài của cô, là Ma Chủ ma giới đấy à!?”

Mặc Sương Vũ vẻ mặt đần thối, không chỉ là ác ma, còn là ma trong ma, con ma cao cấp nhất.

Ma chủ Lục Vân Tiên.

Trạng thái tinh thần ngốc trệ, Mặc Sương Vũ hoảng hốt muốn dừng trận pháp. Ma chủ ma giới, danh tự đã nói lên không phải cái gì tốt đẹp nha….

Thì vừa lúc, quyển trục đa bảo thiên quân trận nổ tung như xốp giòn, trở thành một đám bột vụn bay lả tả. Những hạt linh khí cuối cùng bị trận pháp nuốt trọn.

Sau đó trận pháp đình chỉ vận chuyển. Máu huyết và linh khí, ngũ hành và ma khí, đồng loạt hội tụ, diễn sinh ra một thân ảnh quen thuộc.

Gương mặt trẻ trung, mái tóc không còn dài đến gót chân mà chỉ còn một búi nhỏ trên đầu, trang phục giống như người hán cổ đại, trên tay cầm theo một thanh đoản kiếm gọn nhẹ, khí chất tiêu sái.

“Ác…. Gã này sống lại rồi!? Mà dường như trẻ hơn!?”

Lục Vân Tiên mà Hoài Nam từng nhìn thấy là một thanh niên tuấn dật trưởng thành, không giống như thiếu niên này, khuôn mặt vẫn còn chút nét ngây ngô và ánh mắt linh động vui vẻ hơn hẳn.

Lục Vân Tiên phiên bản thiếu niên lúc này cũng vừa mở mắt, nhìn nhìn xung quanh một chút, ngây ngốc hỏi:

“Đây là đâu!? Ma giới à!? Tại sao mùi linh lực lại nồng đậm như vậy!?”

Hắn quay đầu nhìn ngó khắp chốn, chợt nhìn thấy Ethania nằm một đống dưới chân mình, liền sửng sốt:

“Athena!?”

Ethania gật đầu, cười nhạt nói:

“Chào mừng ngươi đến với thế giới này, anh linh Lục Vân Tiên.”

Một phiên bản Lục Vân Tiên được dựng lên nhờ phép tạo linh của tiên giới, có được ý thức nhờ vào thuật triệu hồi anh linh của thần giới. Lấy nguyên dạng ảnh chiếu là thân thể thật sự của hắn, và lấy căn cứ chính xác về thân phận của hắn dựa trên ký ức của lang tộc về thiếu niên ma chủ từng xuất hiện nơi đây.

Một anh linh được tạo ra từ sử thi Lục Vân Tiên vẫn được lưu truyền trong Lang Nha Thành.

Một thế thân sẽ thay Lục Vân Tiên đối mặt với thế giới này, có được tính cách và ký ức nguyên bản của hắn. Để rồi khi rời đi thế giới này, những kinh lịch mà hắn trải nghiệm được, sẽ được trả lại hoàn toàn cho Lục Vân Tiên.

Những ký ức này đều đã được khắc sẵn trong đầu ngay sau khi hàng linh. Lục Vân Tiên phiên bản thiếu niên sau khi rà soát lại hết thảy một hồi, thở dài cúi xuống, truyền vào Athena một luồng ma lực tinh thuần, trợ giúp cô ta khôi phục, rồi bế cô ta lên.

Hắn nhẹ giọng nỉ non:

“Làm như vậy, có đáng hay không!?”

“Bản chính nhà ngươi không để ý đến ta. Ta tạo ra một bản khác để chơi với mình, như vậy, ngươi đã có thể ở bên ta hay chưa!?”

Lục Vân Tiên chấn động. Hắn còn lời nào để nói!?

/198