Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 2: Dụ địch vào tròng

/246


 

Lúc Đường Long triệu tập thuộc hạ mở cuộc họp, Trần Kháng cũng đang triệu tập cuộc họp với thuộc hạ của mình, nhận được tin tổng giám đốc truyền đến nói đối phương đã cho nước Khải Vũ mây trăm ngàn chiến hạm, Trần Kháng không nhịn được. 

Hắn hiểu rõ cuộc chiến cuối cùng, sẽ nổ ra trong khoảng thời gian gần nhất, vì vinh hoa phú quý sau này của mình, ông ta bắt đầu ra lệnh chết đối với thuộc hạ. 

“Nghe đây, ta đã nhận được tin, đối thủ cạnh tranh với cấp trên của chúng ta, lại thà chịu lỗ vốn tặng vũ khí trang bị, vật tư chiến lược cho nước Khải Vũ, mục đích chính là đánh bại Đại Đường! 

“Tin rằng các người cũng đã rõ, lợi nhuận công ty chúng ta ở Đại Đường lớn như thế nào, phương diện kinh tế, quân công, công ty chúng ta ít nhất cũng chiếm 70%, vì tiêu diệt kẻ địch dám cạnh tranh với công ty chúng ta, phát động toàn lực cho ta! 

“Vận chuyển vũ khí trang bị, vật tư chiến lược có trong tay đến Đại Đường cho ta, phát động đường dây của các người có thể kéo được bao nhiêu chiến xa thì kéo hết đến Đại Đường cho ta! Ai làm không đến nơi đến chốn hoặc làm không tốt, thì đi chết cho ta! Nên biết vinh hoa phú quý chính là ở lúc này, nỗ lực làm cho ta!” 

“Vâng!” 

Những thuộc hạ này của Trần Kháng, địa vị cũ là chủ tịch của công ty buôn bán vũ khí, hoặc là cao quan của nước nào đó, nhưng trong tổ chức chỉ là một nhân viên cấp thấp bình thường mà thôi, nhưng theo sự thăng chức gần đây của Trần Kháng, bọn họ cũng nước dâng thuyền cao lên, bây giờ đều là nhân vật nắm quyền một phương. 

Đối với ý nghĩa thật sự câu nói sau của Trần Kháng, bọn họ hiểu rất rõ. Lần này có thể nói là bỏ tiền trợ giúp Đại Đường, nhưng chỉ cần thắng lợi, thù lao có được có thể nhiều hơn không biết mấy trăm, mấy ngàn lần so với tiền vốn, đối diện với lợi nhuận như thế có thể không bán mạng làm việc sao? Bây giờ cái gì cũng không phải suy nghĩ, chỉ cần nghĩ làm sao để Đại Đường tiêu diệt Khải Vũ là được. 

Trần Kháng ban bố xong mệnh lệnh không bao lâu, thì bị Đường Long cằn nhằn, lần này ông ta mặc dù có chuẩn bị, nhưng vẫn bị cái miệng to như sư tử của Đường Long dọa giật mình. 

Vì, Đường Long yêu cầu mua hơn 4000 chiến hạm bạch kình với giá thấp, giá mà Đường Long đưa ra, lại tương đương với ý tặng miễn phí. 

Địa vị của Trần Kháng, vẫn không có cách nào trực tiếp có được những sản phẩm bán chạy này, đành bất đắc dĩ liên lạc với tổng giám đốc. 

Đương nhiên, tổng giám đốc mặc dù đau lòng, vẫn đáp ứng, đồng thời nghiến răng nghiến lợi, theo lệ cũ tặng một lượng tàu vận chuyển cao cấp chất đầy vật tư. 

Lúc thuộc hạ của Trần Kháng bắt đầu hành động, tổng giám đốc của nước Khải Vũ kia lập tức nhận được tin tức, đồng thời ông ta hiểu được cuộc chiến này rất quan trọng, lập tức trực tiếp ra lệnh thuộc hạ dốc toàn lực chi viện. 

Trong chốc lát, tinh hệ Vô Loạn nghênh đón vô số tàu vận chuyển và chiến hạm, những tàu vận chuyển và chiến hạm này, giống như đàn kiến chia thành hai hướng, chầm chậm tụ tập tại hai nước Đại Đường và Khải Vũ. 

Nước Khải Vũ có được lượng lớn viện trợ bắt đầu mở rộng điên cuồng, nhưng dưới mắt người ngoài có chút kỳ lạ là, phương hướng mở rộng của nó, hoàn toàn không phải là mở rộng toàn phương vị, mà nhắm thẳng về hướng Đại Đường tiến hành mở rộng. 

Đại Đường mặc dù không có hành động, nhưng sự đổ vào của lượng lớn vật tư và liên tục huấn luyện binh, khiến cho người đời biết được hai nước lớn đang điên cuồng chuẩn bị chiến sự. 

Theo hành động của hai nước lớn, những nước khác ở tinh hệ Vô Loạn, cờ yên trống lặng ngừng chiến, núp một bên quan sát. 

Bọn họ mong chờ hai nước lớn này đánh nhau lưỡng bại câu thương, vì như thế mình mới có thể từ kiếm lợi từ trong đó. 

Đường Long mặc dù ra quyết định Đại Đường nghỉ ngơi chỉnh đốn 3 tháng, nhưng hắn không chịu nổi nhàn hạ, mới được 1 tuần, đã mang theo cứ điểm Ngân giáp và đội cấm vệ quân chỉnh biên do chiến hạm bạch kình mới mua được với giá thấp chỗ Trần Kháng, cộng thêm chiến hạm trước đây hợp thành, căn bản không thèm để ý đến việc dẫn đến chiến tranh hay không chạy ra khỏi biên giới của mình, qua biên giới nước khác dạo chơi. 

Mèo đen nhỏ vốn cũng muốn đi cùng, nhưng lại bị những vấn đề ở bộ nghiên cứu giữ chân, đành bất đắc dĩ xông đến meo meo kháng nghị với Đường Long. 

“Nước này binh lực bao nhiêu?” 

Do lần trước rất đột nhiên, có được lãnh thổ một nước ngoài mục tiêu, cho nên Đường Long đối với nước lần này đột nhập vào hoàn toàn không hiểu gì. 

Đường Long tự đại như thế, không cố kỵ gì chạy vào biên giới nước khác, có thể nói là ngoài việc tin tưởng cứ điểm Ngân giáp bên mình và 10 ngàn chiến hạm bạch kình có thể bảo đảm an toàn cho mình ra, còn vì lý do phía sau có một lượng lớn chiến hạm X lên đến con số đạt 700 ngàn chiếc làm chỗ dựa. 

Còn về binh lực Đại Đường tại sao trong khoảng thời gian ngắn 1 tuần đã có thêm 200 ngàn? Đó là vì hành động điên cuồng của thuộc hạ Trần Kháng, khiến Đại Đường chỉ tốn chút ít tiền và ký vài hợp đồng hợp tác quân công, kinh tế, thì trong khoảng thời gian một tuần ngắn ngủi, có được 200 ngàn chiến hạm X và lượng lớn vật tư chiến lược. 

“Theo tình báo hiển thị, đối phương chỉ có 50 ngàn chiến hạm cao cấp, chỉ là tình báo này là 10 ngày trước, tin mới nhất còn chưa báo lên.” Phương Sương sau khi tìm kiếm trong đầu một lúc lập tức đáp. 

“10 ngày trước?” 

Đường Long sờ cằm lầm bầm: “10 ngày thời gian, lợi hại nhất thì tăng thêm 20,30 ngàn binh lực? Ta nghĩ tinh hệ Vô Loạn này, có lẽ khong có thương nhân buôn vũ khí nhiều tiền rộng rãi thứ ba. Ừ, cứ điểm Ngân giáp và cấm vệ quân của ta có thể dễ dàng giải quyết 100 ngàn binh lực, he he, nếu đã như thế, vậy thì, đánh thôi?” Nói đến đây, Đường Long như hỏi nhìn sang Khải Tư Đặc. 

Khải Tư Đặc thân mặc quân phục Đại Đường, trên vai đeo quân hàm thiếu tá, nghe thấy câu hỏi của Đường Long, khẽ cúi người cười nói: “Nghe theo sự căn dặn của ngài.” 

“Vậy thì tốt, phát thông báo khuyên hàng cho ta, sau đó chuẩn bị đánh!” Đường Long đắc ý vẫy tay, mệnh lệnh vừa ra, sau đó liền bắt đầu ảo tưởng, mình có thể có được bao nhiêu lợi ích từ nước này. 

Nhìn hình ảnh Đường Long lắc đầu, miệng thì lầm bầm không ngừng, Khải Tư Đặc bất giác nhở lại chuyện không lâu trước đây. 

Khải Tư Đặc bị thuộc hạ đánh ngất, động tác đầu tiên sau khi tỉnh lại, là thở dài. 

Người thông minh như anh ta, đương nhiên biết mình tại sao ngất đi, cũng hiểu được mình đã rời khỏi tinh hệ Cô Vân Long, mình lại bỏ mặc thuộc hạ liều chết tác chiến, còn mặt mũi nào mà gặp thuộc hạ cơ chứ! 

“Tướng quân, ngài tỉnh rồi!” 

Phó quan nhìn thấy Khải Tư Đặc tỉnh lại, vội đứng nghiêm bên cạnh , anh ta không dám nói gì, dù gì là mình đánh ngất sếp, đồng thời khiến sếp trở thành tội nhân lâm trận bỏ chạy. 

“Ta là đang ở đâu?” Khải Tư Đặc hiểu phó quan là vì mình, cho nên mới không truy cứu chuyện phó quan tập kích mình, mà tìm hiểu tình hình hiện giờ. 

“Tướng quân, nơi nay là viện điều trị sĩ quan cao cấp của Đại Đường.” Phó quan vội nói. 

“Viện điều trị sĩ quan cao cấp Đại Đường.” 

Khải Tư Đặc quan sát căn phòng có thiết kế và trang trí theo kiểu quý tộc này, bất giác thầm cảm thấy kỳ lạ, vì Đại Đường mới khởi nghiệp được mấy năm, hơn nữa Đường Long cũng chỉ xuất thân dân chúng bình thường, sao lại có mùi vị quý tộc như thế này? 

Ừ, có lẽ là do Đường Long tìm một nhóm kiến trúc sư giỏi nhất để thiết kế. 

“Có bao nhiêu huynh đệ đi theo tới đây?” Khải Tư Đặc không đợi thuộc hạ trả lời, đã hỏi vấn đề mình quan tâm nhất. 

“Sau khi tinh hệ Cổ Vân Long thất thủ, những huynh đệ may mắn không phải ở lại sống tạm bợ qua ngày, thì đã trốn trở về trong nước tiếp nhận kiểm tra.” 

Nghe thất lời này của phó quan, Khải Tư Đặc sắc mặt ảm đạm, đều là vì mình vô năng, mới khiến thuộc hạ sống cuộc sống tủi nhục. 

Phó quan lanh lợi hiểu được tâm thái của sếp, vội nói: “Nhưng có hơn 3triệu huynh đệ, sau khi tinh hệ Cổ Vân Long thất thủ, đã lần lượt chạy đến Đại Đường, vài vị tướng quân cũng đã đến.” 

Khải Tư Đặc sáng mặt sáng lên: “Bọn họ không sao chứ? Đại Đường có làm khó bọn họ không?” 

“Các tướng quân đều không sao, nhưng sau khi gia nhập Đại Đường bị giáng chức sử dụng, còn các huynh đệ đều bị Đại Đường đưa vào doanh trại huấn luyện, nghe nói sau khi huấn luyện kết thúc mới có thể gia nhập các binh chủng khác.” Phó quan nói. 

“Giáng chức sử dụng?” 

Khải Tư Đặc bất giác ngây người, đồng thời anh ta cũng chú ý đến bộ quân phục màu xanh lam mà phó quan đang mặc, quân hàm chỉ là thiếu úy! 

Nhìn thấy quân hàm này, chân mày anh ta nhảy lên, phó quan của mình ngày trước là thượng tá, lại trong chốc lát bị giáng chức là thiếu úy?! Cho dù là muốn giáng chức để sử dụng, cũng không cần quá mức đến thế? 

Còn về tại sao Khải Tư Đặc đối với việc mình vẫn còn đang hôn mê, thuộc hạ đều đã gia nhập Đại Đường không có phản ứng gì, đó là vì lúc mới bắt đầu đề nghị của phó quan chính là nương nhờ Đại Đường, nếu đã nương nhờ đương nhiên chính là gia nhập. Hơn nữa mấy trăm người chạy đến Đại Đường nếu không nương nhờ, chẳng khác nào cho Đại Đường lý do tiêu diệt bọn họ? 

Nhìn sắc mặt của Khải Tư Đặc, phó quan hiểu được Khải Tư Đặc đang nghĩ gì, vội giải thích: “Tướng quân, quân hàm cao nhất hiện giờ ở Đại Đường là thiếu tướng, toàn quân Đại Đường chỉ có 2 thiếu tướng, vài chuẩn tướng mà thôi, đây đều là lập được vô số công lao mới có được vị trí này. 

“Mà theo quy tắc của Đại Đường, quân công không đạt đến mức thăng chức, bất kể người nào cũng không được thăng chức, đồng thời quy định ngoài đại nhân Đường Long ra, bất kỳ người nào cũng không có quyền có thể tùy tiện đề bạt người khác.” 

“Đại Đường bây giờ binh lực ít nhất là 100 ngàn phải không, quân hàm cao nhất chỉ mới là thiếu tướng? Cái này làm sao chỉ huy?” Khải Tư Đặc bất giác ngạc nhiên hỏi. 

“Điều này không rõ, nhưng dường như không nghe nói hệ thống chỉ huy của Đại Đường xảy ra vấn đề gì.” Phó quan đáp. 

Lúc Khải Tư Đặc định mở miệng nói gì đó, một giọng nói lanh lảnh từ ngoài cửa vọng vào: “Tướng quân Khải Tư Đặc tỉnh rồi sao?” Tiếp đó, không đợi người bên trong đồng ý, đã mở cửa đi vào. 

Phó quan kia vừa nhìn người đi vào, bất giác vội nói bên tai Khải Tư Đặc: “Tướng quân, là Đường Long và quan viên cao cấp của Đại Đường!” 

Nghe thấy lời này, Khải Tư Đặc lập tức đứng lên, sau khi chỉnh đốn y phục, đứng nghiêm kính chào. 

Đường Long mặc dù vẫn chưa xưng đế, nhưng không chỉ trong lòng người dân Đại Đường, bao gồm tất cả những người biết tình hình Đại Đường, đều đã xem Đường Long là hoàng đế của Đại Đường.” 

Khải Tư Đặc xuất thân từ quốc gia đế chế và thế gia quý tộc, lúc đối diện với người như Đường Long này, không thể tránh khỏi sản sinh một loại tâm lý người cấp dưới đối diện với người cấp trên. Đồng thời cũng sản sinh ra một loại cảm giác được xem trọng, dù gì người ta lấy thân phận thống soái tối cao của Đại Đường, đến thăm kẻ thất thế như mình này. 

Đường Long và những quan viên thuộc quân đội, lập tức kính chào lại Khải Tư Đặc. 

Đường Long cũng lười nói chuyện phiếm với Khải Tư Đặc, trực tiếp nói: “Tướng quân Khải Tư Đặc, tôi hi vọng ngài có thể gia nhập quân đội của tôi, không biết ngài có đồng ý hay không?” 

Khải Tư Đặc hiển nhiên ngây người, làm gì có chuyện thất lễ như thế, anh ta chưa bao giờ thấy kể quyền thế nào vừa gặp mặt đã đề xuất chiêu mộ, nhưng loại tâm thái thẳng thắn này của Đường Long, lại khiến anh ta cho rằng do Đường Long quả thực là đang khao kháo có được hiển tài. 

Còn về trả lời, Khải Tư Đặc chỉ là ra vẻ suy nghĩ, liền quỳ một gối xuống, hành lễ hiếu trung, cung kính nói: “Nguyện ra sức vì ngài.” 

Theo Khải Tư Đặc nghĩ, mình đến Đại Đường vốn chính là nương nhờ Đường Long, hơn nữa hơn 3 triệu thuộc hạ của mình, sớm đã nương nhờ Đại Đường, nếu như mình không nương nhờ, căn bản chính là có lỗi với những huynh đệ đã vào sinh ra tử cùng mình này. 

Đường Long không ngờ Khải Tư Đặc lại thuận lợi nương nhờ mình như thế, bất giác cười ha ha đỡ Khải Tư Đặc đứng dậy, nói: “Đại Đường ta không thịnh quỳ bái, ngươi bây giờ còn chưa lập được công lao, trước tiên hãy đeo quân hàm thiếu tá, làm tham mưu trong kỳ hạm của ta.” 

“Tuân lệnh, bệ hạ của tôi!” Khải Tư Đặc cung kính nói. 

Trong lời nói của phó quan khi nãy, anh ta biết được quân hàm thiếu tá này, trong Đại Đường được tính là sĩ quan bậc trung. Một người đến nương nhờ như mình, chưa lập được công gì đã được đề bạt vị trí này, cũng tính là Đường Long xem trọng mình. 

“Cái gì? Cự tuyệt đầu hàng?” Đường Long hét lớn. 

Giọng nói vang dội, khiến Khải Tư Đặc từ trong hồi tưởng tỉnh lại, chăm chú nhìn, phát hiện Đường Long vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn màn hình, trên đó là hồi đáp nước mục tiêu từ chối đầu hàng. 

Nhìn thấy dáng vẻ ngây người của Đường Long, Khải Tư Đặc lên tiếng nói: “Bệ hạ, ngài hãy ra lệnh tấn công.” 

Nghe thấy lời này, Đường Long ngại ngùng gãi gãi đầu, cười nói: “Khà khà, ngại quá, trước giờ quân ta khuyên hàng, đối phương đều cần suy nghĩ một lát, chưa từng gặp qua nước nào trực tiếp từ chối đầu hàng.” 

“Bệ hạ, ngài chưa từng gặp phải đối phương trực tiếp cự tuyệt đầu hàng sao?” Khải Tư Đặc khẽ hỏi. 

Đường Long ngây người, lúc mình nhỏ bé, lúc đó khong phải là liều sống liều chết mới đánh phục đối phương, bây giờ gặp phải đối phương cự tuyệt đầu hàng, thì cảm thấy dường như rất kỳ lạ? Xem ra mình đã quá kiêu ngạo rồi. 

Đường Long lập tức nở nụ cười, vỗ vai Khải Tư Đặc cười nói: “Ha ha, Khải Tư Đặc ngươi nhắc nhở rất tốt, khoảng thời gian này, do chinh phục thuận lợi, cho nên không những là ta, cho dù là thuộc hạ của ta cũng đều quá đắc ý.” 

Khải Tư Đặc không nhiều lời, chỉ cúi đầu, khom lưng chào Đường Long. 

Kỳ thực anh ta cũng thầm kinh ngạc, lời nói khi nãy kia chỉ là mình bất chợt hỏi mà thôi, vì cho dù mình đã chinh chiến nhiều năm, cũng không gặp được một kẻ địch khuyên hàng đã đầu hàng nào, nói đến câu này có chút ý chê cười, nhưng không ngờ rằng, Đường Long không những lập tức hiểu được ý của câu nói này của mình, hơn nữa còn nhờ câu nói này, khiến cho sự kiêu ngạo của anh ta thu trở về. 

“Cứ điểm di chuyển về phía trước, cấm vệ quân theo sát phía sau, hỏa pháo mở toàn bộ, chuẩn bị tấn công!” Đường Long ra lệnh nói, sau đó nhìn lên màn hình, 100 ngàn chiến hạm kia của đối phương, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta muốn xem xem, các ngươi dựa vào gì để đấu với cứ điểm Ngân Giáp của ta!” 

Trên radar của 100 ngàn chiến hạm kia hoàn toàn không hiển thị quân Đại Đường, nếu như không phải là Đường Long tự đại phát ra thông báo, e rằng quân Đại Đường tiêu diệt bọn họ mà bọn họ vẫn không biết xảy ra chuyện gì. 

Có liên lạc của Đường Long, bọn họ tự nhiên biết được kẻ địch xâm nhập, toàn bộ dùng kính viễn vọng điện tử để quét ra tọa độ của quân Đại Đường. 

Hành động tấn công mạnh mẽ lần trước của quân Đại Đường, khiến mọi người đều biết được Đại Đường có chiến hạm tàng hình, đồng thời cũng biết được làm sao để phát hiện ra sự tồn tại của chiến hạm tàng hình. 

100 ngàn chiến hạm kia của bọn họ nhìn thấy cứ điểm Ngân giáp đi đằng trước, bất giác lập tức phân tán trận hình của mình, mặc dù chưa từng nhìn thấy, nhưng đối với uy lực tấn công của chủ pháo cứ điểm Ngân giáp cũng đã nghe nhiều, bọn họ không muốn còn chưa đánh, đã bị chủ pháo cứ điểm tiêu diệt phần lớn binh lực. 

“Hừ, bọn họ cho rằng phân tán trận hình, thì có thể tránh được sự thương hại của cứ điểm Ngân giáp sao? Đừng nói nữa, đừng cho rằng ta chỉ có cứ điểm Ngân giáp có thể sử dụng!” 

Đường Long đói với hành động của đối phương, bất giác cười lạnh, sau đó vẫy tay, ra lệnh: “Cấm vệ quân toàn quân gia tốc, tự do tấn công!” 

10 ngàn chiến hạm bạc kình, lập tức khởi động toàn tốc lực vượt qua cứ điểm Ngân giáp, xông lên phía trước. 

Theo tính năng của chiến hạm bạch kình, những chiến hạm cao cấp của đối phương kia hoànt toàn không đủ nhìn, cho dù là binh lực gấp 10 lần, cũng không để vào mắt quân Đại Đường. 

Tấn công bắt đầu, hai bên bắt đầu vừa bắn laser, vừa xông vào đối phương. 

Nhìn những chiến hạm kia từng chiếc từng chiếc bị chiến hạm bạch kình phá hủy, Đường Long bất giác bĩu môi, lầm bầm: “Yếu như thế, lại dám liều chết phản kháng? Thật là phục các người. Nhưng các người cũng thật vướng víu, bị diệt nhiều binh lực như thế, cũng không ta rã, vẫn còn chiến đấu với quân ta, tinh thần thật đáng khen ngợi. 

Khải Tư Đặc chăm chú quan sát tình hình chiến sự chau mày, anh ta chỉ vào màn hình nói với Đường Long: “Bệ hạ, dục vọng tấn công của chiến hạm địch hoàn toàn không mạnh mẽ, bị tiêu diệt nhiều chiến hạm như thế, cũng không có hoảng sợ sai lầm, càng không có chiếc nào bỏ chạy. Hơn nữa ngài nhìn vị trí của chúng ta bây giờ, chúng ta đã bị bọn họ đưa vào sâu trong nước địch, cho nên vi thần đoán, bọn họ đang kéo dài thời gian, chờ viện quân.” 

“Kéo dài thời gian, chờ viện quân? Nước nhỏ như bọn họ còn có thể có viện quân sao?” Đường Long không hiểu hỏi. 

“Điều này vi thần không rõ lắm, nhưng ngoài việc này ra, hoàn toàn không có lý do nào khác, để giải thích tại sao bọn họ lại làm như thế.” Khải Tư Đặc nói. 

“Hừ, cho dù có viện quân thì sao? Bọn họ vẫn bị chúng ta đánh tan tác như thường, ta…” Đường Long nói đến đây đột nhiên ngây người, vì trên màn hình đột nhiên xuất hiện vô số điểm sáng, những người có chút thường thức đều biết, điểm sáng đó chính là đại diện cho 1 chiến hạm. 

“Radar sao không phản ứng?” Đường Long mới nói ra lời này, đột nhiên vỗ mạnh và đầu mình, sau đó nói: “Khởi động hệ thống radar mới!” 

Hệ thống radar mới nghiên cứu khai thác thành công, đồng thời đã lắp đặt trên cứ điểm không được sử dụng trước, là vì loại radar mới này không tương thích với hệ thống radar cũ, cũng có nghĩa là radar mới đối với việc quét vật thể kim loại vô hiệu, thăm dò chiến hạm bình thường cần hệ thống radar cũ mới được. 

Cho nên Đường Long tự đại cho rằng, ngoài Đế quốc Hổ Kình ra, làm gì còn có kẻ địch nà có được chiến hạm tàng hình, cảm thấy bình thường không cần lãng phí năng lượng, để duy trì cả hai hệ thống radar. 

Sau khi hệ thống radar mới khởi động, máy tính tính toán vài giây, liền vừa báo cáo kết quả: “Kẻ địch mới gia tăng 200 ngàn chiếc chiến hạm X.” vừa hiển thị ra vị trí của địch. 

Từ trên màn hình nhìn thấy bản đồ tình thế tình hình chiến sự, Đường Long và Khải Tư Đặc đều hít một hơi khí lạnh, vì binh lực 200 ngàn này, đã bao vây chặt quân Đại Đường. 

“Xì! Bọn họ làm sao có thể có 200 ngàn chiến hạm X? Hơn nữa còn có chức năng tàng hình? Điều tra rõ cho ta là phe nào!” Đường Long hét lớn vào máy tính. 

Khải Tư Đặc đã đọc xong tất cả tin tình báo mà chức vụ của mình có thể tiếp xúc, chau mày, có chút chần chừ nói: “Bệ hạ, có lẽ là binh lực của nước Khải Vũ.” 

“Nước Khải Vũ? Không thể nào? Tin tình báo lần trước còn nói với ta, nước Khải Vũ ít nhất phải mất 3 tháng mới có thể tiếp xúc với chúng ta.” Đường Long nghi ngờ nói. 

“Bệ hạ, biên bản cuộc họp kia vi thần cũng đã xem qua, nguyên văn bệ hạ hỏi bộ trưởng Lăng Lệ là: ‘Theo tốc độ mở rộng trước mắt của nước Khải Vũ’, cho nên bộ trưởng Lăng lệ đã đưa ra thời gian 3 tháng, nhưng là ai cũng không thể bảo đảm nước Khải Vũ sẽ theo tốc độ mở rộng bình thường mà mở rộng, nó không nhất thiết phải sử dụng vũ lực, mà có thể thông qua đàm phán để thôn tính hoặc là kết liên minh với nước khác, để đạt được mục tiêu trực tiếp đem thế lực tới biên giới nước ta.” Khải Tư Đặc nhắc nhở. 

Lúc Khải Tư Đặc vừa nói xong lời này, máy tính đã phóng to hình ảnh chiến hạm địch mới xuất thiện phía trước, phóng to trên màn hình, khiến người ta có thể nhìn rõ huy chương sơn trên chiến hạm. 

Nhìn thấy huy chương nước Khải Vũ trên thân những chiến hạm kia, Đường Long lập tức mắng: “Mẹ nó! Biên pháp bảo mật của nước Khải Vũ làm thật tốt! Chuyện quan trọng như thế, hai cơ cấu tình báo kia của ta, lại một chút tin tức cũng không có được! Hừ, vẫn là xem trọng ta, lại bố trí 200 ngàn chiến hạm X trên biên giới của ta, đây là 1/3 binh lực của nước Khải Vũ!” 

“Bệ hạ, binh lực của kẻ địch bây giờ so với chúng ta là 30:1, trong đó 200 ngàn chiến hạm là chiến hạm X, chiến hạm bạch kình của ta mặc dù lợi hại, nhưng mãnh hổ nan địch quần hồ. Cho nên vi thần khẩn xin bệ hạ, hãy giao cấm vệ quân cho thần chỉ huy, vi thần sẽ mở đường máu cho bệ hạ.” Khải Tư Đăc thành khẩn cầu xin Đường Long. 

Từ trên bản đồ tinh hệ đã nhìn ra được quân Đại Đường bị bao vây chặt, nếu không hi sinh một lượng lớn người, Đường Long hoàn toàn không thể xông ra khỏi được vòng vây này, cho nên Khải Tư Đặc lập tức đề nghị để mình đảm nhiệm người hi sinh này.” 

Đường Long bất giác cười: “Khà khà, không cần căng thẳng như thế, ta còn không tự đại đến mức cho rằng 10 ngàn chiến hạm bạch kình có thể đánh bại 200 ngàn chiến hạm X, đánh không lại thì bỏ chạy là chuyện thường. Nhưng ngươi cũng không cần quá lo lắng, bọn họ cùng chưa đi vào phạm vi tấn công, chúng ta có thể bỏ chạy.” 

Nghe thấy lời này, Khải Tư Đặc ngây người, theo anh ta, người có thân phận cao quý như Đường Long, thì không thể thừa nhận mình thất bại, càng không thể nói ra lời thừa nhận mình cần phải bỏ chạy. 

Cho nên, những lời mình nói hồi nãy đều cẩn thận sử dụng ngôn từ, ngay cả từ “rút lui” này cũng không sử dụng, không ngờ Đường Long hoàn toàn khong để ý đến những hư vinh này. 

Chính vào lúc này, Phượng Băng lên tiếng nói: ‘Chủ công, địch có liên lạc truyền đến, có kết nối không?” 

“Đương nhiên.” Đường Long gật đầu nói. 

Trên màn hình xuất hiện một người đàn ông trung niên mặc quân phục nguyên soái nước Khải Vũ, anh ta nhìn dáng vẻ Đường Long, trong mắt lóe lên thần thái vui mừng khôn xiết, nhưng ông ta kìm nén rất tốt, hoàn toàn không để lộ ra ngoài. 

Chỉ thấy ông ta sắc mặt cao ngạo nói với Đường Long: “Ta là nguyên soái Long Đặc Tỷ Tư nước Khải Vũ, bây giờ thông báo cho các hạ biết, 10 ngàn binh lực của các hạ đã bị binh lực 300 ngàn của quân ta bao vây chặt, các hạ đã không có đường lui, đầu hàng đi, quân ta bảo đảm các hạ của thể hưởng thụ sự đãi ngộ phù hợp với thân phận của ngài.” 

Đường Long móc móc lỗ tai, liếc nhìn nguyên soái Long Đặc Tỷ Tư kia, dùng giọng cợt nhả nói: “Các người lúc nào đã vươn tay đến nơi này? Điều động 200 ngàn binh lực tụ tập tại biên giới của ta, lại không bị ta phát hiện, bộ tham mưu của các ngươi cũng khá lợi hại, là ai vạch ra kế hoạch này? Nói ra tên họ để ta mở mang kiến thức.” 

Nhìn thấy và nghe thấy những ngôn hành không phù hợp với thân phận kẻ thống trị tối cao này của Đường Long, nguyên soái Long Đặc Tỷ Tư chau mày, miệng lầm bầm: “Nhà giàu mới nổi chính là nhà giàu mới nổi, một chút phong cách cũng không có.” Liền nghiêm túc nói: “Nếu như các hạ đã không muốn đầu hàng, vậy thì quân ta sẽ tiến hành tấn công, nếu như các hạ lỡ có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy thì quân ta đành nói lời xin lỗi.” 

Ông ta mặc dù biết thân phận của Đường Long, đương nhiên cho rằng Đường Long sẽ không thể đầu hàng, cho nên nói xong lời này liền chuẩn bị ra lện thuộc hạ tấn công. 

Còn về tên họ người tham mưu vạch ra kế hoạch này, ông ta sẽ không nói cho Đường Long biết, để tránh tham mưu đó sẽ bị người ám sát. 

“Chờ đã, ông sao lại làm theo ý kiến chủ quan của mình như thế? Ta còn chưa trả lời ông đã tự ý quyết định rồi?” Đường Long đột nhiên hét lên. 

Nguyên soái Long Đặc Tỷ Tư ngây người, có chút chần chừ hỏi: “Nói như thế, các hạ đồng ý đầu hàng sao?” 

“Đương nhiên là không, ta là chuẩn bị chiến đấu đến cùng.” Đường Long lắc đầu cười nói. 

Long Đặc Tỷ Tư bị rơi vào bẫy hoàn toàn không tức giận, vì ông ta sớm đã chắc chắn Đường Long sẽ không đầu hàng, nếu như Đường Long đầu hàng, vậy thì chiến tranh này không cần phải đánh nữa, bệ hạ của mình cũng sẽ có thể trong chốc lát thống nhất được cả tinh hệ Vô Loạn. 

Ông ta mỉm cười với Đường Long gật đầu nói: “Ta khâm phục các hạ, bị kẻ địch đông hơn binh lực của mình vây khốn, vẫn có thể tự tại như thế, vậy thì hi vọng ngài có thể sống trở thành tù binh của quân ta.” Nói xong liền kính chào Đường Long, tắt liên lạc. 

Liên lạc vừa cắt đứt, Đường Long lập tức mắng chửi: “Mẹ nó! Dám coi ta là cá nằm trên thớt! Hừ hừ, ‘hi vọng ngài có thể sống trở thành tù binh của quân ta’? Ta nhổ vào! Muốn bắt ta? Nằm mơ cũng không thể sớm như thế!” 

Nhìn thấy Đường Long đối diện với cục diện nguy hiểm như thế, còn có thể giận dữ mắng chửi như thường, Khải Tư Đặc không nhịn nổi trong lòng khâm phục không thôi. 

“Được, không thể chờ được nữa, quân địch đã sắp tiến vào phạm vi tấn công. Cấm vệ quân nghe lệnh, tập hợp tại XXX cho ta!” Đường Long vừa chỉ trên bản đồ tinh hệ vừa ra lệnh toàn quân. 

Chiến hạm bạch kình vẫn còn đang giao chiến với chiến hạm cao cấp, lập tức thoát ly chiến trường, chạy đến điểm tập hợp tập kết. 

Có thể là do người điều khiển là lính người máy, chiến hạm bình thường phải mất một khoảng thời gian mới có thể hoàn thành nhiệm vụ tập kết, gần 10 ngàn chiến hạm bạch kình, với tốc độ nhanh chóng khiến người ta không thể tin, không lãng phí nhiều thời gian đã hoàn thành nhiệm vụ tập kết. 

Đường Long nhìn thấy chiến hạm đã tập kết xong, lập tức ra lệnh cho lính điều khiển cứ điểm: “Di chuyển đến tọa độ XXX, chủ pháo nạp năng lượng!” 

Nghe thấy lời này, Khải Tư Đặc ngây người, nhưng rất nhanh hiểu được Đường Long muốn làm gì, anh ta lập tức lên tiếng khuyên: “Bệ hạ ngại không thể …” 

Đường Long không đợi anh ta nói xong, liền ngăn cản: “Không cần nhiều lời, ta biết anh định nói gì, nhưng ta chưa từng nghĩ qua mình sẽ phải chết ở đây, yên tâm đi.” 

Nghe thấy Đường Long nói như thế, Khải Tư Đặc đành bất đắc dĩ thở dài. 

Long Đặc Tỷ Tư của nước Khải Vũ nhìn thấy hình ảnh trên màn hình, bất giác cười nói với thuộc hạ bên cạnh: “Xem ra Đường Long làm muốn dãy chết đây.” 

Do địa điểm tập kết của chiến hạm bạch kình, và địa điểm di chuyển của cứ điểm Ngân giáp rất gần, từ xa nhìn vào, giống như những chiếc chiến hạm bạch kình kia bảo vệ cứ điểm Ngân giáp, chuẩn bị tiến hàng kháng cự, cho nên có hiểu lầm này cũng là chuyện thường. 

“Nguyên soái đại nhân xin ngài yên tâm, đại quân chúng ta chắc chắn có thể dễ dàng tiêu diệt bọn họ. Chỉ là không ngờ, lại có thể phục kích được hoàng đế của Đế quốc Đại Đường.” Chúng tướng của nước Khải Vũ tranh nhau cười nói. 

“Ha ha, bổn soái cũng không ngờ, câu cá lại câu được con cá bá vương, đây cũng là nhờ Đường Long thích tự mình ra chiến trường, nếu không chúng ta làm gì có cơ hội có được công lao lớn như thế này.” 

Long Đặc Tỷ Tư đắc ý cười nói, chúng tướng vội hùa theo, trong lòng cũng vui như nở hoa, nên biên tiêu diệt được hoàng đế Đại Đường, công lao này lớn đến nỗi có thể khiến không biết bao nhiêu đời của mình, đều sống cuộc sống hạnh phúc vô biên. 


/246