Tiểu Thụ Nhật Ký

Chương 12 - Chương 12

/14


Thứ bảy ngày 25 tháng 12

Viết thế nào bây giờ… Chính mình cũng khó mở miệng nói ra chuyện này…

Ai… Làm sao bây giờ? Ngày hôm nay chuyện cũng rất nhiều, căn bản nói dăm ba câu cũng không hết… Tích tụ lâu ngày bao giờ mới có thể viết đây…

Không được, tâm tình bây giờ rất khó chịu, còn chưa bình phục lại được.

Chờ ta tỉnh táo lại rồi viết sau đi…

Chủ Nhật ngày 26 tháng 12

Kỳ thực, ta không có tâm trạng mà viết, thế nhưng sự tình nhiều lắm, không muốn dồn nhiều thêm nữa…

Hiện tại tuy cảm giác được rất hoang đường, thế nhưng ta nghĩ, qua một thời gian ngắn giờ quay đầu lại nhìn, có thể cảm giác được căn bản không sao cả rồi.

Ân… chuyện quan trọng nhất ta muốn nói, ta rốt cục đã được “yêu” rồi, tất nhiên nhìn vào chữ này, chính mình cũng rất khó tin, về phần đối tượng… Ta thực sự không muốn thừa nhận… Chính là ta xấu hổ a…

Ai… Đổi lại cách nói đi… Ta mất đi một người bạn tốt, lại nhận được một người… xem như “bạn gái” đi… Ân nói thế này hình như hơi quá … Thôi, quay về với sự thật đi chính là ta đã có người yêu… Là ai… Ai! Là hắn! Dĩ nhiên là hắn! Ta nhất định là đầu bị hỏng rồi! A ——!! Mấy ngày hôm trước ta còn rất kiên quyết cự tuyệt, vì sao ngày hôm nay lại như thế sảng khoái đáp ứng… Lẽ nào đúng theo như lời hắn nói, chúng ta là “lưỡng tình tương duyệt” sao? A! Bảo ta sao có thể tiếp nhận đây!

Là do ta ngu a! Hắn bày mưu tính kế ta trái lại còn bị mắc mưu a!

Kỳ thực hiện tại nhớ tới, chuyện ngày hôm nay nói không chừng cũng là kế hoạch của hắn… Ai… Cho dù là như vậy, ta cũng không có biện pháp… Ai kêu ta đã thừa nhận rồi, không còn cách nào để quay đầu lại nữa…

Nói nãy giờ, ta vẫn chưa nói rõ người ta yêu là ai… Ai…

Đó là hắn, chính là hắn! Ta nói không nên lời a ——!! Hiện tại ngay cả viết tên của hắn ta cũng run tay, quả thực là trăm mối cảm xúc ngổn ngang…

Chân Hạo Minh! Ngươi tiểu tử này! Chính là ngươi!

Cuối cùng cũng phải đối mặt… Về phần vì sao ta cùng hắn biến thành cái loại này quan hệ, tất cả đều do cái bữa tiệc đêm giáng sinh đáng chết đó mở đầu…

Nhớ tới lại khiến ta mất mặt… Quên đi… Ngày mai sẽ viết lại rõ ràng sau, bởi vì ta hiện tại tâm tình rất là lộn xộn…

Thứ hai ngày 27 tháng 12

Đội bóng rổ của bọn Hạo Minh đã tiến vào vòng tứ kết, hơn nữa còn là trạng thái dũng mãnh phi thường đem đối thủ vứt đi xa xa. Tên kia nói là bởi vì có “tình yêu” làm hắn mạnh mẽ… Thực sự là mấy lời buồn nôn, mà ta nghe xong cư nhiên lại đỏ mặt, quả thực là ta nguyện ý chấp nhận hắn rồi.

Ngày hôm nay hắn tìm cớ muốn hôn ta… May là ta tránh thoát được. Không thể thoáng cái đã cho hắn được voi đòi tiên nha, nếu không cuộc sống của ta sau này sẽ gian nan lắm.

Nhưng dù sao, cùng hắn kết giao cũng rất tốt a… Từ trước đã được hắn chăm sóc, giờ làm “bạn gái” cũng rất hạnh phúc, chỉ là không nghĩ tới hắn sẽ chọn ta làm “bạn trai” … Càng nói càng rối loạn, ta rốt cuộc muốn nói cái gì a…

Ngày hôm nay hắn vừa kín đáo tặng ta một cái điện thoại di động, còn bắt ta nhất định phải nhận a, dù sao món quà này cũng rất giá trị, ta bất quá tặng lại hắn một cái dây đeo điện thoại nho nhỏ, ta cũng không phải là không xấu hổ dù gì cái điện thoại đó cũng mắc gấp chục lần cái dây đeo này, ta da mặt còn không có dày tới trình đó a. Ai ngờ da mặt của hắn quả thật rất dày, nói cái gì muốn ta “lấy thân báo đáp” … Tới địa ngục đi! Nghĩ ta là người như thế nào! Đợi mười năm nữa đi! Ta sẽ không nhanh như vậy đã bị ngươi “ăn sạch vào bụng” đâu!

Mới đọc lại những trang nhật kí trước kia, phát hiện ta thật sự rất không nhạy bén… Kỳ thực hắn biểu hiện rất rõ ràng rồi a, ta nhưng một điểm cảm giác cũng không có…

Ta hiện tại rất phiền não, ta rốt cuộc là nên hảo hảo “hồi báo” hắn, hay hung hăng “trả thù” hắn đây…

Hay là hồi báo… Bởi vì hắn thích ta lâu như vậy, vẫn như thế chiếu cố ta… ( bất quá ta tuyệt đối sẽ không lấy thân báo đáp đâu!)

Về phần trả thù… Ai kêu hắn tính kế ta! Lại còn làm ta mất mặt trước nhiều người như vậy!

Ai! Phiền chết đi được! Không muốn nghĩ nữa!


/14