Tình nhân bí mật của thiếu tướng: Bảo bối, đừng chạy Full

Chương 697: Tôi đang đùa với Dịch Ngạnh Ngạnh【18】

/1214


Chương 697: Tôi đang đùa với Dịch Ngạnh Ngạnh【18】

 

                    Chung Tình nhìn, ghé sát vào bên tai Dịch Giản, nhẹ giọng nói: "Cô ta nhìn anh... . . ."

 

          Dịch Giản không hề liếc mắt nhìn trên đài, chẳng qua chỉ nhìn chằm chằm Chung Tình, thản nhiên nói: "Anh nhìn em đấy... . . ."

 

          Chung Tình đỏ mặt, lòng cũng rất vui vẻ, vươn tay, vòng qua tay Dịch Giản, nhéo anh một cái, Dịch Giản cau mày, cũng không giận, áp sát vào cô.

 

          Hai người vừa ngồi, tất nhiên sẽ có vô số người tiến lên chào hỏi, nói vô số lời nịnh nọt, Dịch Giản vẫn luôn hờ hững, ngồi ở chỗ đó, vừa ôm Chung Tình, vừa híp mắt, nhàn nhã tự tại.

 

          Chung Tình khách khí nói vài lời thay chồng.

 

          Hà An Viện đứng ở đằng xa, vẫn nhìn chằm chằm vào nơi này, ánh mắt như đã sắp nổi lửa.

 

          Lúc trước, cô ta cũng tới, mang thân phận người phụ nữ của thiếu tướng mà tới, nhưng thiếu tướng không thích như vậy, từ trước đến nay chưa từng tới cùng cô ta.

 

          Nhưng, hiện tại thì sao... . . . anh lại tới cùng Chung Tình.

 

          Nơi này rượu thuốc lá hỗn tạp, không khí không tốt, ánh đèn chói mắt, không thích hợp với thiếu tướng, dù sao thiếu tướng có bệnh hen, ở trong không khí này, không khỏi sẽ khiến cho bệnh tái phát, huống chi, nơi này nhiều người như vậy, nếu quả thật bệnh tái phát, không biết rơi vào trong mắt bao nhiêu người, nếu tiểu nhân thấy, chỗ ngồi của thiếu tướng chắc chắn sẽ lung lay.

 

          Nhưng, anh lại không quan tâm, không vì cái gì khác, sợ là chỉ vì người phụ nữ trong ngực anh.

 

          Vì cô ta, cái gì anhcũng liều mạng, cái gì cũng cũng có thể không cần.

 

          Hà An Viện có thể nào không đố kỵ?

 

          Sợ rằng chỉ cần là bất kì cô gái chưa lập gia đình nào cũng sẽ đố kỵ vô cùng.. . . .

 

          Cô gái trên sân khấu hát xong, bước xuống, trước khi đi, vẫn không quên tặng cho thiếu tướng một ánh mắt lưu luyến, sườn xám đỏ gắn đầy kim cương, cô ta vừa vặn đi qua bên người Hà An Viện, thấy ánh mắt ngu dại của Hà An Viện, khẽ cười một cái, mắt sáng rực tỡ, cô ta nhíu màt, "Hà tiểu thư, lại tịch mịch như vậy rồi hả ? Năm trước, Hà tiểu thư có thể xuất chúng vô cùng... . . . Sợ là hiện tại, có người thay thế chỗ ngồi của Hà tiểu thư rồi."

 

          Hà An Viện nghe thế, xoay đầu, nhìn cô gái kia, vẻ mặt cũng vặn vẹo, lời nói châm chọc như thế, không biết cô ta đã nghe bao nhiêu lần.


/1214