Tổng Tài Daddy Bị Mẹ Bơ

Chương 8

/983


Chương 8 Editor Heo cute 
“Làm sao vậy, xem bộ dạng của mày như bị ai chọc vậy? Ai chọc mày? ” Điền Kỳ Kỳ luôn là người như vậy, có tâm sự gì cũng biểu hiện hết lên mặt. Lôi Tố liếc mắt một cái cũng có thể hiểu thấu Điền Kỳ Kỳ.
“Không có gì! Nhà tao có có nghịch tử.” Điền Kỳ Kỳ có chút lo lắng, sợ rằng một ngày nào đó Điền Bảo Bảo một lòng một dạ theo người khác, cô là mẹ nó, nhất định sẽ tức chết.
Lôi Tố cũng đoán ra được đái khái nguyên nhân, cười thầm, nhưng vẫn không vạch trần Điền Kỳ Kỳ. Sắp tới tập đoàn Điền Lâm rồi, cô không muốn làm ảnh hưởng đến tâm trạng của bạn mình.
Lại một lần nữa đứng trước tập đoàn Điền Lâm, Điền Kỳ Kỳ nẩng đầu lên tòa nhà cao ngất “ Tập đoàn Điền Lâm” mấy chữ cái được dán trước công ty sáng lấp lánh, thu hút anh nhìn. Nó như là cái tượng trưng cho tập đoàn, người nào nhìn vào cũng đều cảm thấy đó là một cái xa vời, không thể với tới.
Ở quầy tiếp tân, một cô gái thanh lịch lễ độ dân cô tới bộ phận nhân sự. Điền Kỳ Kỳ lấy điện thoại ra nhìn nhìn, nhận thấy rằng mình đã đi trễ rồi, cô liền nhớ tới lời nói của Điền Bảo Bảo, rồi cảm thấy hơi bất an. Cô trước nay chưa hề nói được con trai, bởi vì luôn là tấm gương xấu, là sự thất bại điển hình của nó.
Nghĩ thế, cô liền nhanh chân bước đến thang máy ” Ầm….” Bởi vì vội vàng, cô không cẩn thận đam vào một người, Điền Kỳ Kỳ la lên, đưa tay ôm trán.
“Thật xin lỗi, xin lỗi!……” Điền Kỳ Kỳ liên tiếp nói vài lời xin lỗi, cúi đầu khom lưng, biểu hiện sự chân thành. Cô không hề nghĩ tới đây là thời điểm mấu chốt sinh ra mọi chuyện.
“Lâm tổng, anh có bị sao không?” Những người quan cao chức lớn trong công ty đều nhìn chằm chằm Điền Kỳ Kỳ, khiến cô có cảm giác bị hàng vạn mũi tên đâm trúng.
“Không sao!” Cái người được gọi là “Lâm tổng” nhẹ nhàng nói ra hai chữ, cực kì cuốn hút, nghe mới đã tai làm sao. Điền Kỳ Kỳ không biết miêu tả thế nào, có thể nói là không từ nào có thể miêu tả cái âm thanh trầm ấm ấy được. Tim cô đập càng lúc càng nhanh,đầu óc mơ màng, rồi đột nhiên bừng tỉnh. Điền Kỳ Kỳ vội vàng lấy lại tinh thần, bước vào thang máy sắp đóng cửa.
Lâm Dật ngẩng đầu nhìn bóng dáng lỗ mãng kia một chút, rồi thu lại tầm nhìn, sửa sang quần áo mới vừa bị Điền Kỳ Kỳ đâm vào làm cho lộn xộn, khuôn mặt không biểu cảm mở miệng nói “Đi thôi.” Rồi nhấc chân bước vào thang máy dành cho giám đốc.
May mắn là tất cả những thủ tục kế tiếp đều thuận lợi, Điền Kỳ Kỳ nhẹ nhõm thở ra. Người ở phòng nhân sự dẫn dắt cô tiến vào thiên đường mộng ảo trong truyền thuyết _ Tập đoàn thiết kế Điền Lâm. Nơi này vốn là nơi khởi nghiệp của Điền Lâm ,các ý tưởng đều được sinh ra từ nơi này. Điền Kỳ Kỳ lúc này mới phát hiện rằng nơi này so với dưới lầu thì quả là làm cho thế gian phải kinh hãi, làm cho người ta co cảm giác như là tiến vào không gian 180 độ xoay quanh đều là pha lê trong suốt , bởi nơi đây là tầng 90 nên toàn bộ khung cảnh của thành phố đều nằm trong tầm mắt. Mặt khác, một bên mặt tường là kính cường lực nghệ thuật,tạo cảm giác không gian được mở rộng .Công tác bài trí khu vực bên trong càng thể hiện rõ tính đặc trưng của thiết kế , cho người ta thấy được nguyên vẹn không gian trong tưởng tượng .Trên trần nhà là nơi điểm xuyết thủy tinh, hiện ra nét hào hoa xa xỉ mà không một từ ngữ hoa mĩ nào có thể sánh ngang được , làm Điền Kỳ Kỳ không nhịn được mà thở mạnh một hơi.
“Bởi vì trưởng phòng thiết kế Mina của chúng ta đã rời khỏi công ty thời gian trước, cho nên chức trưởng phòng trống. Công việc của cô sẽ được Thụy Bối Tạp truyền đạt, cô ấy đang họp. Cô làm quen với hoàn cảnh ở đây trước đi.”
“Vâng, tôi biết rồi, cảm ơn.” Điền Kỳ Kỳ gật đầu không ngừng. Có thể được làm việc ở hoàn cảnh thế này, cô chưa bảo giờ nghĩ tới. Đây là vũ khí bí mật của Điền Lâm hay sao? Ở trên thị trường trang sức, Điền Lâm chiếm lấy vị trí đứng đầu cũng bởi vì nguyên nhân này. Bây giờ cô đang đứng ở chỗ này, từng dòng linh cảm hiện lên cuồn cuộn trong đầu.
Mặc dù phương diện thiên phú của Điền Kỳ Kỳ không cao, nhưng thiết kế trang sức là là nghề nghiệp cô yêu thích nhất, ở nước Mỹ cô có thể theo đuổi việc học. Cô vẫn luôn suy nghĩ, cô làm việc ở đây không phải vì muốn thoát khỏi cảnh nghèo mà làm theo đam mê. Nhưng ở phương diện thiết kế chưa có ai phàn nàn về cô. Bởi vì bữa phỏng vấn, Điền Kỳ Kỳ biểu hiện không tốt lắm, nên cô cứ nghĩa là đã mất cơ hội làm việc ở Điền Lâm. May mắn là, Lâm Dật hỏi đến hoàn cảnh của cô, rồi mới xem lại hồ sơ của cô , mới biết được nhiều tác phẩm của cô đã đạt được nhiều giải thưởng lớn, nên mới tuyển cô.
“Cô là Điền Kỳ Kỳ phải không?” Thụy Bối Tạp nhìn khuôn mặt trang điểm sơ sài của Điền Kỳ Kỳ thì có chút bất ngờ.
“Vâng! Gọi tôi là Kỳ Kỳ cũng được.” Điền Kỳ Kỳ nở một nụ cười sáng lạn, chân thành, gây ấn tượng mạnh với Thụy Bối Tạp.
“Tôi đã xem qua hồ sơ của côi, cô 27 tuổi, có một đứa con 7 tuổi?” Thụy Bối Tạp cứ như nhận ra được điều gì, liền cười nói “Tôi không có ý gì đâu, nhưng chỉ không ngờ là cô nhìn trẻ như vậy, giống y như sinh viên vừa tốt nghiệp vậy!” Thụy Bối Tạp đẩy đẩy cái kính đen trên mũi, rồi một lần nữa đánh giá Điền Kỳ Kỳ từ trên xuống dưới.
“Tôi sẽ coi đây là một lời khen.” Điền Kỳ Kỳ cười ngọt ngào, hai má lộ ra hai lúm đồng tiền sâu, rực rỡ giống như hoa anh đào tháng tư. “Tất nhiên là lời khen rồi. À, ở chỗ chúng tôi không khó khăn lắm đâu, cô cứ tùy tiên tìm chỗ ngồi cô thích, rồi tôi sẽ giới thiệu cô với các đồng nghiệp khác. Thụy bối lạp một thân màu đen hoa lệ , nhưng bên trong cô toát ra một vẻ khiến người ta muốn lớn mật mà sa ngã. Chỉ cần một chiếc áo sơmi trắng , buộc thêm một cái đai lưng màu đen, cởi bỏ bớt hai cúc áo liền vừa vặn bày ra một vẻ sa ngã khác người . Kiểu tóc húi cua nam tính làm làm cho người khác nhìn ra vẻ giỏi giang của cô mà không hề có chút nào ướt át bẩn thỉu.Điền kỳ kỳ im lặng phát hiện chính mình là nhất không cá tính, xuyên cùng cái nhà bên cô nương tựa mà. Mà nơi này mỗi người trên người, đều có một loại thiết kế sư khí chất, phảng phất bọn họ thiết kế mới có thể là sinh ra đã có sẵn. Bất quá mỗi người đều rất là hiền hoà, này cũng làm điền kỳ kỳ cảm thấy thoải mái.
“Hai tháng sau Milan có một hồi châu báu tú, chúng ta nhãn hiệu cũng có tham dự, cho nên chúng ta này trận chúng ta sẽ đem chủ yếu tinh lực đặt ở này mặt trên. Ngươi có thể trước hiểu biết một chút, chúng ta ngày mai sẽ đem thiết kế chủ đề lấy ra tới cùng nhau thảo luận, hoan nghênh ngươi cho chúng ta rót vào tân khái niệm.” Thụy Bối Tạp cầm một ít tư liệu cho nàng, điền kỳ kỳ lập tức đối công tác này lại nhiều vài phần hứng thú.
****************** “Vị này tiểu bằng hữu, xin hỏi ngươi muốn ai a?” Điền Bảo Bảo xuất hiện, lập tức liền hấp dẫn trước sân khấu tiểu thư chú ý. Cái này phấn điêu ngọc sức tiểu bằng hữu lớn lên cùng cái minh tinh tựa mà, làm người nhịn không được vui mừng.
“Ta tìm các ngươi Lâm tổng, hắn ở sao?” Điền Bảo Bảo cõng hai vai bao, hôm nay trường học có hoạt động, trước tiên tan học, hắn vừa lúc nhàm chán, đi tới nơi này.
“Tiểu bằng hữu, tìm chúng ta Lâm tổng chính là yêu cầu hẹn trước.” Trước sân khấu tiểu thư đối chiếu Điền Bảo Bảo kia khả nhân khuôn mặt nhỏ, cùng trong lòng sở hữu minh tinh đều đối chiếu một lần, cuối cùng thế nhưng phát hiện hắn cùng tổng tài lớn lên có vài phần tưởng tượng. Theo nàng biết, Lâm tổng chính là chưa lập gia đình, chẳng lẽ…… Là tư sinh tử? Bị ý nghĩ của chính mình hoảng sợ, Lâm tổng cũng bất quá hai mươi bảy tám tuổi, ngẫm lại Lâm tổng hơn hai mươi tuổi coi như phụ thân cũng không quá khả năng.
“Nga, ta đây hiện tại hẹn trước hảo. Mỹ nữ tỷ tỷ, ngươi có thể đem điện thoại cho ta mượn một chút sao?” Điền Bảo Bảo rất có lễ phép hỏi.
Trước sân khấu lại lần nữa kinh ngạc với Điền Bảo Bảo thông minh lanh lợi, một tiếng nãi thanh nãi khí đà đà “Mỹ nữ tỷ tỷ” cơ hồ làm nàng tâm đều phải hòa tan, đối với Điền Bảo Bảo yêu cầu không hề sức chống cự.
“ok, thu phục. Cám ơn ngươi lạp, mỹ nữ tỷ tỷ.” Điền Bảo Bảo từ cặp sách rút ra một cây hắn yêu nhất như một gia kẹo que, thưởng cho trước sân khấu.
Nhìn tiểu gia hỏa đi bước một đi xa thân ảnh, trước sân khấu cầm hắn lưu lại như một gia, tâm tình giống như vạn dặm không mây trời quang tốt đẹp.
“Tiểu gia hỏa, sao ngươi lại tới đây?” Lâm Dật tò mò hắn một người như thế nào có thể tìm tới nơi này, hắn buông xuống trong tay công tác, một phen bế lên hắn. Liền hắn cũng vì phát hiện, mỗi lần nhìn đến Điền Bảo Bảo, hắn luôn là nhịn không được muốn cùng hắn thân cận. Giờ phút này hắn chưa thúc cà vạt, áo sơmi vẫn luôn rộng mở đến trước ngực, lộ ra vài phần thành thục gợi cảm.
Điền Bảo Bảo rất vui lòng mà tiếp nhận rồi hắn ôm ấp, “Ta là tới cám ơn Lâm thúc thúc nguyện ý lưu lại ta mẹ.” Dù cho biết mẹ nó mễ cũng là có thực lực, nhưng là Điền Bảo Bảo vẫn là cảm thấy cần thiết tỏ vẻ một chút cảm tạ.
“Tiểu gia hỏa, mẹ ngươi có thể lưu tại Điền Lâm tập đoàn tất cả đều là dựa vào thực lực của nàng. Ta là thương nhân, ta sẽ không dưỡng người rảnh rỗi.” Lâm Dật đem Điền Bảo Bảo phóng tới một bên trên sô pha, “Muốn uống điểm cái gì sao?” Sáng lạn dương quang nghiêng nghiêng mật mật mà chiếu vào phòng, hắn ưu nhã cao dài thân ảnh biến thành một đạo hình chiếu, vừa vặn chiếu vào Điền Bảo Bảo nho nhỏ thân mình thượng. Điền Bảo Bảo đem cặp sách phóng tới một bên, “Ta có thể ăn được hay không kem ly?” Bán manh mà chớp chớp đôi mắt, Điền Bảo Bảo ngẩng đầu nhìn tôn quý vô cùng Lâm Dật, hắn mạch sắc da thịt đem một thân cực kỳ hợp thể thuần thủ công chế tác quần áo phụ trợ đừng cụ cách điệu, kia không thể bắt bẻ nhân tài có thể so với nam mô. Mà kia nghiêm túc biểu tình trung ngầm có ý một mạt như có như không ý cười, càng là làm hắn có vẻ xuất sắc. Điền Bảo Bảo nhịn không được tưởng, nếu là nàng mẹ gặp được như vậy tai họa nhân gian đại soái ca, có thể hay không phạm hoa si cho không thượng nhân gia liền chính mình gia nhi tử đều từ bỏ.
“Đương nhiên, linda tiến vào một chút.” Lâm Dật ấn hạ nội tuyến đem bí thư kêu tiến vào.
“Lâm tổng.” Không đến một phút đồng hồ, liền có một người mặc màu trắng bộ váy nữ sĩ đi đến, nghĩ đến hẳn là chính là Lâm Dật trong miệng Lâm Đạt.
“Ngươi mang tiểu gia hỏa này đi chọn mấy khoản kem ly.” Lâm Dật ý bảo Điền Bảo Bảo có thể đi theo nàng tùy ý chọn lựa.
Điền Bảo Bảo ý cười muốn lan tràn đến bầu trời đi. Đối với hắn tới nói, lớn nhất hạnh phúc chính là có ăn ngon, có thể đi theo mẹ vô ưu vô lự sinh hoạt.


/983