Tổng Tài Daddy Bị Mẹ Bơ

CHƯƠNG 2: CON TRAI THIÊN TÀI ĐƯỢC THÍCH

/983


CHƯƠNG 2: CON TRAI THIÊN TÀI ĐƯỢC THÍCH
Editor: Bông Béo
Điền Kỳ kỳ lại một lần nữa bị đứa con trai 7 tuổi của chính mình hung hăng mà xem thường một phen. Lên xe taxi, cô vẫn luôn chột dạ đuối lý mà cúi đầu, nghe con trai ân cần dạy bảo.
“Mẹ, con đều lười nói với mẹ. Nếu không phải mẹ hành động mau một chút, người là đã có thể nhìn thấy vị thúc thúc soái ca với vẻ đẹp kinh thiên động địa kia.”

Điền kỳ kỳ không khỏi kinh ngạc, tiểu gia hỏa này luôn luôn tự kỷ, rất ít khi đem người khác để vào trong mắt, người đó phải ưu tú như thế nào , chỉ mới gặp mặt một lần, lại khiến cho hắn khen không dứt miệng? “Kia là ngươi người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, phân xưởng xe bạo thai mị lực, như thế nào không đem con lưu lại đâu?” Điền Kỳ kỳ thật vất vả tìm được khoảng cách rồi chen vào nói , hồi đáp lại một câu.

“Câm miệng. Nghe con nói.” Điền Bảo Bảo lại quát lớn một tiếng, không hề cho Điền Kỳ Kỳ có 1 chút mặt mũi nào. Vị đại thúc tài xế phía trước vẻ mặt hắc tuyến, đây rốt cuộc là con ai vậy, ai là mẹ ơi? Đầu óc hắn cảm thấy vô cùng hỗn độn, chẳng lẽ là hắc bạch của thế giới lật ngược phải trái rồi sao?
Dọc theo đường đi, Điền kỳ kỳ đều đang nghe Điền Bảo Bảo ân cần dạy bảo, Điền Bảo Bảo tự tay chỉ đạo làm thế nào dùng được gps trên di độnglàm lấy . Có 1 người mẹ như vậy, thật là làm mất giá của bé quá .

Xe taxi rốt cuộc ngừng lại, Điền kỳ kỳ cuối cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Vội vàng trả tiền xuống xe, kéo hành lý liền hướng Dông Tố gia đi đến.
“Kỳ kỳ, cậu rốt cuộc đã trở lại, tớ rất nhớ cậu.” Cánh cửa mở ra, Dông Tố liền cho Điền kỳ kỳ một cái ôm nhiệt tình ôm, tính toán các cô ước chừng đã 7 năm không gặp, tuy rằng thường xuyên là nói điện thoại, nhưng là vẫn là mặt đối mặt gặp nhau càng có cảm giác chân thật hon.
“Tiểu Tố, tớ cũng nhớ cậu.” Điền Kỳ kỳ cơ hồ kích động mà rơi lệ. 7 năm, hơn hai ngàn ngày , cô rốt cuộc đã trở lại.

“Dì Tiểu Tố khỏe a!.” Điền Bảo Bảo đứng ở một bên, lần đầu tiên có loại bị xem nhẹ liền có cảm giác mất mát. Thông thường cùng mẹ đi ra ngoài, đã được người chú ý như là 1 ngôi sao , nghĩ trường hợp trước mắt , tiểu gia hỏa cảm thấy có chút ủy khuất.
Lực chú ý của Dông Tố lập tức liền chuyển dời đến trên người Điền Bảo Bảo , “Ai nha, con chính là con nuôi của dì ,Điền Bảo Bảo nha! Thật là quá đáng yêu!” Dông tố nhìn bộ dáng đầy phấn nộn của Điền Bảo Bảo , bế bé lên liền hôn một cái. “Kỳ kỳ cậu cũng thật là quá đáng, nhiều năm như vậy mới làm tớ thấy được con nuôi.” Dông Tố luyến tiếc buông bé , trực tiếp đem bé ôm vào nhà.
“Tớ vài lần mời cậu tới nước Mỹ, cậu đều không muốn. Bất quá hiện tại không phải gặp được sao, không muộn không muộn, con nuôi là của cậu,không ai có thể đoạt đi.” Điền Kỳ kỳ một bên đem hành lý mang vào nhà, một bên an ủi nói.
“Bảo bảo, con thích nơi này sao? Về sau cùng mẹ liền cùng mẹ nuôi ở nơi này được không?”
“Đừng.Con trai của tớ tự mình phụ trách ngược đãi là tốt rồi.” Điền Kỳ kỳ phản đối vỏ bọc đường đầy dụ dỗ của Dông tố . Trên thực tế, Điền kỳ kỳ vẫn luôn chịu sự trợ giúp của bạn tốt, cô trong lòng thực băn khoăn. Hiện giờ chính mình có năng lực gánh vác sinh hoạt, cô thật sự không nghĩ lại phiền toái bạn tốt.
“Mẹ, người quá có lương tâm, cẩn thận con cáo người ngược đãi trẻ em.” Điền Bảo Bảo đang thỏa mãn mà uống cốc sữa bò mà dì vừa đưa cho bé . Nghe được những lời này của mẹ, thiếu chút nữa phun ra , chính mình thật là mẹ hoài thai mười tháng mà sinh ra sao? Vì cái gì mà mẹ luôn muốn ngược đãi bé?
“Ha ha, bảo bối ngoan, con quá đáng yêu. Yên tâm, đến lúc đó mẹ cho con lên làm chứng .” Dông Tố bị cái bộ dáng quỷ linh tinh của Điền Bảo Bảo chọc cười, không chút do dự đứng cùng 1 trận tuyến với bé. Cô đột nhiên thực hâm mộ Điền kỳ kỳ có thể có 1 đứa con trai dở hơi ngoan ngoãn lại hiểu chuyện như vậy . Khó trách cô ấy ở nước Mỹ lâu như vậy sinh hoạt gian khổ đều có thể chịu đựng được. Dù cho cô ấy là mẹ đơn thân , nhưng ai cũng biết, chỉ cần cô ấy nguyện ý, sẽ có 1 nam nhân sáng lạn như cầu vồng sẽ bảo hộ 2 mẹ con cô ấy. Mà chính mình đâu? Chỉ có thể tịch mịch mà nhìn bóng dáng hắn, nhìn hắn yên lặng vì Điền Kỳ kỳ chuẩn bị hết thảy, lại còn luyến tiếc kêu cô biết. Việc này, Dông Tố linh động con ngươi lướt qua một đạo vắng vẻ mà lạnh lẽo.
Điền kỳ kỳ một người tùy ý rút ra một quyển tạp chí lật xem, không nghĩ tới cô hiện tại liền rơi vào cái kết cục tứ cố vô thân , ra vẻ bi thương mà bĩu môi lắc đầu.
“Hảo, cậu lần này trở về có tính toán gì không ?” Dông tố ngay sau đó lại khôi phục vẻ bình thường, không hề cùng cô vui đùa, nghiêm trang hỏi.
“Cậu biết, tớ chủ yếu là vì ngày giỗ của mẹ mà trở về. Có thể mình sẽ không lưu lại, tớ còn chưa có làm tốt tính toán của tớ.” Điền Kỳ kỳ vừa nói chuyện vừa nhìn Điền Bảo Bảo, lộ ra khó được sự nghiêm túc.
“Cậu biết, Dịch Thần ca ca vẫn luôn đợi cậu trở về .” Dông tố nói lên hai chữ kia, ánh mắt luôn là lóng lánh loá mắt sáng rọi. Nam tử kia là sinh mệnh sao trời của cô, mỗi khi nhớ tớ lại là một mảnh đau lòng.
Dông tố biết Dịch Thần có tình cảm với cô, cô cũng hiểu biết tâm ý của Dịch Thần , nhưng nguyên nhân chính là vì như thế, cô mới đối với Dịch Thần bảo trì khoảng cách. Bọn họ ba người vẫn luôn là bạn tốt, cô thật sự không muốn như vậy vì tình cảm sẽ bị phá hư. “Cậu không phải không biết, bá mẫu đều ghét bỏ tớ nhiều năm như vậy.” Điền kỳ kỳ tự mình hiểu lấy mà cảm khái một tiếng, hiện giờ, cô có Điền Bảo Bảo là đủ rồi.
“Haizz, sớm biết rằng cậu sẽ không để Dịch Thần ca ca trợ giúp. Nhìn xem cái này?” Dông Tố ngay sau đó rút ra một tấm danh thiếp đưa cho Điền kỳ kỳ.
“ Tập đoàn Điền Lâm ?Tập đoàn xí nghiệp đứng đầu trong nước?” Điền Kỳ kỳ đôi mắt lập tức sáng. Có thể vào làm việc Tập đoàn Điền Lâm tập , là ước mơ có thế thiết kế những châu báu quý giá, việc này đối với cô, tuyệt đối có lực hấp dẫn. Cô cơ hồ cầm kia tấm danh thiếp lóe sáng kia.
“Đúng là. Cậu nên biết gần đây nhất thiết kế của tập đoàn Điền Lâm lại đi ăn máng khác .” Dông tố là làm trang phục thiết kế, ở quốc tế làm những thiết kế cực kỳ nổi bật, ở trong nước là thiết kế trang phục cũng coi như là có chút danh tiếng , cùng là một cái vòng thời thượng , cô đối với loại sự tình này tự nhiên đến mức linh thông. Huống hồ thị trường quốc tế từ trước đến nay cùng tập đoàn Điền Lâm đều có nghiệp vụ hợp tác, cô biết đến nội tình cũng nhiều thêm một phân. “Nghe nói là Mina có ái muội với tổng tài của tập đoàn Điền lâm bị bạn gái phát hiện, bị bắt rời đi.”

Điền kỳ kỳ gật gật đầu, một tháng trước Mina rời đi làm chô tin tức của chủ nhân Điền lâm rất nhiều và làm mọi người đều mở rộng tầm mắt. Cái này 5 năm ở tập đoàn Điền Lâm tập đoàn từ trợ lý thiết kế lên chức đến thiết kế chỉ dùng hai năm thời gian. Mina thiết kế tác phẩm rõ như ban ngày, có thể đem linh khí cùng xa hoa dung hợp đến độ cao nhất. Nhưng mà vòng thời thượng trước nay đều là như vậy, tài hoa bất quá chỉ là điều kiện , cơ bản chính là thế lực sau lưng . Ngoại giới xưng, Mina cùng Tổng tài Điền Lâm có quan hệ ái muội, mà Điền kỳ kỳ luôn luôn đối với việc này không cho là đúng. “Cô ấy đi Bách toản đế quốc càng thích hợp để cô ấy phát triển. Cô ấy thiết kế đối với định vị truyền thống của điền lâm đều xuất nhập.” Điền kỳ kỳ đối với thiết kế châu báu từ trước đến nay luôn dung ánh mắt chuyên nghiệp , càng dùng phong cách tây nói tới, chính là tính mẫn cảm .
“Tớ không phải muốn cùng cậu nói cái này. Bởi vì Mina đi rồi, cũng chính là trụ cột của bọn họ đi rồi, cho nên gần đây nhất bọn họ chiêu mộ kỹ sư thiết , cũng cố ý sắp xếp nhân tài bồi dưỡng kế hoạch. Nếu cậu không ngại thì đi thử đi, tập đoàn Điền Lâm dù sao cũng là tính xí nghiệp lớn của quốc tế.” Dông tố vạn phần hy vọng bạn tốt có thể lưu lại. Cô một người ở nước ngoài, còn mang theo đứa bé, làm Dông tố rất là không yên tâm.
“Tớ thừa nhận, việc này đối với tớ đích xác rất có lực dụ hoặc . Bất quá……” Điền kỳ kỳ ý vị đầy thâm trường mà nhìn Điền Bảo Bảo liếc mắt một cái, trong lòng thấp thỏm lại gia tăng một phần. Lúc ấy đôi mắt đều không nháy mắt một chút nào liền ném xuống 10 vạn nguyên, định không phải là hạng người hời hợt . Nếu là…… “Tớ sẽ suy xét.”

“Mẹ, người không cần lo lắng cho con. Mẹ ở nơi nào, con liền ở nơi đó .” Điền Bảo Bảo tựa hồ nhìn ra lo lắng của Điền kỳ kỳ , rất là săn sóc mà nói.
“Bằng không như vậy, trước khi Điền lâm thông báo hết hạn kỳ tuyển dụng, mẹ cứ đi thử xem, dù sao cuối cùng quyền quyết định vẫn là ở trong tay mẹ. Có lẽ tới nơi đó rồi, mẹ sẽ càng thêm chắc chắn hay không muốn ở tại quốc nội mà phát triển.” Nhìn thấy Điền kỳ kỳ rốt cuộc gật gật đầu, dông tố trong lòng một cục đá xem như trút được xuống.
Dung nhan mỹ lệ kia giãn ra mở ra, giống như hoa súng đón ánh sáng mặt trời ,khóe miệng cười chậm rãi nở rộ . Nhưng mà, trong lòng cô lại phô thượng một tầng khói mù, Dịch Thần ca ca, em rốt cuộc cũng thuyết phục kỳ kỳ lưu lại. Nếu anh biết nhất định thật cao hứng đi.
Ngày thứ ba, Điền kỳ kỳ đi tới tập đoàn Điền Lâm để phỏng vấn nhận lời . Đi đến trước cao ốc của Điền Lâm, cô liền nảy sinh ra một loại cảm giác đi vào cung điện hoa lệ thời Trung. Hoặc là càng hình dung ra, cô cảm giác chính mình là Lưu bà ngoại tiến vào Đại Quan Viên. Toàn bộ sảnh bên trong đều nhuộm đẫm ra một loại nhạc dạo kim sắc , tựa hồ như là cả tòa đại lâu đều được mạ lên hoàng kim, xa hoa như vậy, Điền KỲ kỳ đi từng bước đều rất là cẩn thận .
Điền kỳ kỳ làm đơn đăng ký cùng thuyết trình đều kỹ càng tỉ mỉ , bảo an mới hồ nghi cho đi. Điền kỳ kỳ âm thầm thở dài, khó trách tất cả mọi người mộng tưởng đi vào nơi này làm việc, nơi này quả thực chính là thiên đường của thiết kế châu báu . Lầu một đại sảnh treo một đèn thủy tinh Địa Trung Hải cực đại , bốn phía là tủ kính làm bằng thủy tinh, triển lãm điền lâm sở hữu kinh điển nguyên sang thiết kế, đèn chiếu tản mát cùng lộng lẫy, hoàn mỹ thuyết minh cùng xa hoa huy hoàng. Trên vách tường đan xen đều là poster có những minh tinh tai to mặt lớn, bọn họ đều vì châu báu Điền lâm mà làm phát ngôn.
Toàn bộ đại sảnh đột hiện ra một loại không gian cảm xúc, thông thấu cùng lập thể , đặc biệt đối diện đại sảnh đối là mấy chục mét thác nước, rất có “Phi lưu thẳng hạ ba ngàn thước” rộng lớn khí thế, cho người ta một loại cảm giác kinh thế hãi tục.
Điền kỳ kỳ sức tưởng tượng đều đã chịu thật lớn đánh sâu vào, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, cô nhất định cho rằng đây là ảo giác.
“Điền tiểu thư phải không? Thang máy ở chỗ này.” Một thanh âm cực kỳ dễ nghe ở bên tai cô vang lên, cô cũng lễ phép mà đáp lễ, ngược lại đi tới một bên thang máy. Nơi này mười mấy cái thang máy cao tốc vận chuyển, thể hiện ra nơi này hiệu suất cao cùng bận rộn. Nghĩ đến nơi này nhân viên tố chất cực cao, cô còn chưa có làm gì, đã có người vì cô mà ấn thang máy.
Mới vừa đi vào, liền nghe được một trận thanh âm chỉnh tề thanh, “Tổng giám đốc!” Ở bên ngoài thang máy vang lên.
Điền kỳ kỳ trong đầu nháy mắt bính ra một chuỗi phụ đề,tổng tài Điền Lâm tập đoàn Lâm Dật, nghe nói là một nam nhân soái khí nhiều tài chỉ tiếc hắn làm người cực kỳ thấp, chưa bao giờ ở trước truyền thông hấp thụ ánh sáng, làm điền kỳ kỳ vô phápnhìn đã mắt. Theo cửa thang máy chậm rãi khép lại, Điền kỳ kỳ ngẩng đầu, cũng chỉ nhìn đến một đạo thon dài bóng dáng ở trong tầm mắt vội vàng xẹt qua.


/983