TÙ SỦNG: ANH RỂ CÓ ĐỘC

Chương 55 - Chương 54

/99


Cửa mở, đột nhiên một luồng ánh sáng nhỏ chiếu vào, Giang Hạ Sơ bước đi thong thả không nhanh không chậm, từng bước từng bước như đong đo: “Tôi vẫn đến chậm rồi.”

Dường như trong đầu có cái gì đó nặng trịch nghiền qua, từng đợt từng đợt đau nhức ầm ĩ, cô hơi nhíu mày, nhưng chỉ bước vào không nhanh không chậm.

Hợp đồng trên bàn, rõ ràng chói mắt, sức nặng của mấy trang giấy lại làm cho Giang Hạ Sơ không thể trở mình, trên mặt lộ vẻ trắng bệch như tờ giấy, nhưng cánh môi lại đỏ hồng.

Một ánh nhìn sắc lạnh, cô nhìn anh, không nói lời nào, chỉ là ngập tràn oán hận, thù hận nồng đậm.

Nhất định không ngừng không dứt sao?

Chỉ có thể như thế.....

Không nói, cũng đã biết.

Người ngoài cuộc đứng xem luôn rõ ràng, lúc không giấu vết, ngay cả Lâm Khuynh Nghiên cũng nhìn thấu Tả Thành đã quân lính tan rã toàn bộ, dù cho có sâu không lường được đi nữa, vẫn còn có một Giang Hạ Sơ khiến anh trở nên trong suốt, căn bản không ngụy trang được mình.

Tả Thành ơi Tả Thành, anh hoàn toàn không thắng được Giang Hạ Sơ.

Lâm Khuynh Nghiên cười nhàn nhạt, “Giang tiểu thư cũng tới rồi, đúng lúc nhìn xem, hợp đồng vừa mới ký, thông tin của cô chuẩn ghê đó.”

“Là cô tính toán chuẩn.” Giang Hạ Sơ bình thản như thế, luôn luôn thờ ơ.

Hợp đồng ký không muộn một bước, không sớm một nước, vừa đúng lúc, cô biết, nhưng lại khó sửa đổi.

Lâm Khuynh Nghiên không thấy ngượng ngùng chút nào, khóe môi thoải mái thong thả, màu mắt sáng nhạt, “Giang tiểu thư nói đùa, hợp đồng này là tự tôi suy tính một khoảng thời gian rất lâu đấy.”

Diệp Tịch anh nói tôi thông minh, nhưng không sánh bằng Giang Hạ Sơ đâu, anh nói anh không thích phụ nữ sắc sảo, vậy Giang Hạ Sơ thì sao? Nên là chuyện khác phải không.

Mặt Giang Hạ Sơ không biểu cảm không quan tâm như thường lệ, “Khó trách album vẫn chưa lên kệ, bọn cô đợi một ngày này đã lâu lắm rồi nhỉ.” Khẽ mím môi, lúm đồng tiền không sâu như ẩn như hiện, sắc đen trong đôi mắt, hờ hững, điên cuồng nóng vội lại không chút để ý, “Tôi còn có thể nói gì ư?”

Diệp Tịch thực sự là yêu nghiệt, tai họa mê hoặc lòng người, kính nhi viễn chi*. Cứ một mực day dưa với Tả Thành, trò chơi thế này Giang Hạ Sơ cô chơi không nổi.

[*Kính nhi viễn chi: Thành ngữ này có nguồn gốc từ


/99