Tù Yêu

Chương 1

/197


Ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ sát đất chiếu vào phòng, vốn nên là thời điểm vạn vật đều ngủ yên, mọi người đều nên chìm đắm trong giấc mộng của riêng mình, nhưng lại có tiếng tinh tế thở gấp từ một khu biệt thự cao cấp truyền đến.

Ánh trăng lạnh như nước, thanh thanh lạnh lạnh nghiêng nghiêng chiếu vào bên trong phòng, ngọn gió đêm khẽ thổi phất qua làm đung đưa rèm cửa sổ, như cùng nhau khiêu vũ trong bóng đêm vô tận, giọng nam khàn khàn mang theo hơi thở điên cuồng tuyệt vọng nỉ non: “Em là của anh….. Của một mình anh, của một mình anh... Công chúa... Của anh...”

Bàn tay to tráng kiện cùng bàn tay trắng nõn nà nắm chặt lấy nhau, chàng trai đem mặt chôn ở bộ ngực sữa trắng nõn nà của cô gái, môi một khắc cũng không ngừng cắn cắn, trên lớp da thịt trắng như tuyết in lên những dấu vết loang lổ

Bờ mông rắn chắc điên cuồng đong đưa, mỗi một lần đều xâm nhập vào địa phương thần bí nhất xinh đẹp nhất của cô, tiếng nước róc rách thẹn thùng từ chỗ hai người kết hợp truyền ra, gây thành một cảnh tượng ái dục dây dưa không chịu nổi.

“Công chúa... Em phải nhớ kỹ, người đàn ông đầu tiên của em là ai!” Chàng trai dùng một bàn tay kiềm chặt cô gái, trong ánh mắt thâm thúy có một loại cảm xúc xem không hiểu, hắn nhìn chằm chằm giai nhân đang ưỡn cong người bên dưới thân thể mình, bỗng nhiên nở nụ cười.

“Ách...” Hàng mày liễu cong cong xinh đẹp bỗng dưng nhíu chặt, thân thể mảnh mai thực tại có chút chịu không nổi va chạm cuồng mãnh và dã man như vậy, hàm răng trắng như tuyết đem môi dưới cắn đến đỏ bừng, toàn bộ thân thể mềm mại đều ở trong lòng chàng trai run run kịch liệt.

“Muốn tới sao?” Chàng trai cúi đầu nở nụ cười, hoàn toàn không tục tằng cường hãn giống như là ngày thường, hắn tận tình vuốt ve thân thể giai nhân dưới thân, cuối cùng lần xuống vị trí bộ vị hai người kết hợp vuốt ve mãnh liệt.

Cô làm sao chịu được kích thích như vậy, thân mình vốn dĩ mẫn cảm, lại dưới sự dạy dỗ không ngừng của hắn trở nên mẫn cảm lạ thường, chỉ cần hắn thoáng đụng vào sẽ có phản ứng ── Trời biết cô có bao nhiêu chán ghét bản thân mình như thế này. Nhưng thân thể cô lại luôn không chịu ý chí khống chế, cho dù cô muốn cự tuyệt đến mức độ nào, cũng chỉ có thể ở hắn dưới thân khóc cầu xin và đón nhận.

“Chờ anh một chút, công chúa của anh...” Chàng trai nâng một chân mảnh khảnh xinh đẹp của cô lên, càng thêm dùng sức va chạm, lực đạo điên cuồng kia, làm chiếc bụng bằng phẳng trắng nõn của cô xuất hiện một dấu vết thật sâu, đó là hắn ở trong cơ thể của cô!

Cúi đầu xuống, ngậm lấy đóa hồng anh đang không ngừng rung rung trước mặt, cắn ở miệng nhẹ nhàng mà nhấm nuốt, sau đó dùng sức mút vào, đem bầu ngực sữa trắng ngần kia ghi tạc vào trong đầu, người đàn ông điên cuồng yêu cô, trong mắt trong lòng tràn đầy đều là cô.

Cô gái ấy dường như đã nhận ra được sự khác lạ, cô có chút khó chịu xiết chặt ngón tay, nhưng dù cô có giãy dụa như thế nào cũng chỉ có thể ở trong lòng hắn, bị hắn chiếm đoạt, cái miệng nhỏ nhắn đỏ đang rầm rì những câu chữ không biết tên, bị khoái cảm dâng tràn khắp toàn thân biến thành thần chí không rõ.

Đây là bi ai đến bực nào.

Ánh mắt bi thương của chàng trai lẳng lặng dừng ở người mình yêu nhất dưới thân.

Hắn chỉ có thể dùng loại thủ đoạn này để đoạt được cô, hao hết tâm cơ muốn cho cô quay đầu liếc hắn một cái, liều mạng muốn làm cho chính mình xứng đôi với cô, cho dù không thể làm hoàng tử, thì hắn cũng hy vọng có thể cho cô một mái ấm che gió che mưa, chỉ cần cô nguyện ý thử thương hắn.

Nhưng hắn đã quên, chính mình cũng chỉ là một người thô lỗ, một gã thô kệch như con gấu to lớn, một công nhân chuyển nhà lôi thôi lếch thếch dơ bẩn hèn mọn, làm sao có thể xứng với cô công chúa tao nhã đứng ở đám mây xinh đẹp?!

“Ngô yêu...” Hắn cúi đầu nỉ non, lực đạo dưới thân tiến lên càng lúc càng lớn, nhìn cô bởi vì cực độ vui thích mà rơi lệ, nở nụ cười,“Em sẽ nhớ anh đúng không... Em sẽ nhớ anh, vĩnh viễn cũng sẽ không quên anh...” Ai lại có thể quên một tội phạm cưỡng gian chứ?

Cô gái dùng đôi mắt long lanh ngấn nước nhìn hắn, khuôn mặt tục tằng tuy không thể nói là tuấn mỹ cũng tuyệt đối không xấu, cùng cô vượt qua gần ba trăm ngày ngày đêm đêm,“Ách ──” Cô bật ra tiếng hét, chỉ vì người đàn ông thế nhưng lại rút ra nam căn cứng rắn của mình, lại dùng cánh môi mút lấy nơi riêng tư ẩn mật nhất của cô.!

Đầu lưỡi linh hoạt của hắn không ngừng tấn công vào mật huyệt của cô, khi thì cắn đóa hoa mềm mại, khi thì tiến nhanh và mạnh vào hoa huyệt, không ngừng khiêu khích câu dẫn, chính là muốn cô mở miệng cầu hắn.

“Đừng, đừng ── ưm a!” Cô gái duyên dáng hét to, chỗ đó làm sao hắn có thể làm thế? Thân thể mềm mại tinh tế như ngọc của cô không ngừng đung đưa, hai đỉnh hoa hồng trên bầu ngực sữa trắng như tuyết phụ trợ càng thêm xinh đẹp mê người, làm người ta thèm nhỏ dãi.

“Công chúa, ngoan, mau xin anh đi, xin anh làm em thật mạnh, mau!” Chàng trai từ giữa hai chân cô ngẩng đầu lên, trong đôi mắt của hắn tràn đầy khát vọng khi nhìn cô, đầu lưỡi liếm qua đôi môi đã thấm đẫm mùi hương độc đáo của riêng cô, sau đó lại cúi đầu hung hăng mút một ngụm, mãi cho đén khi thân thể của cô không thể nào ức chế được cơn run rẩy, hoa huyệt mấp máy lại trào ra một mùi hương ngọt lịm mê người.

Lắc đầu, cô cự tuyệt cầu hắn.

Chàng trai nở nụ cười, không nói chuyện, chỉ cúi đầu dùng sức cắn tiểu trân châu hồng nhạt giữa hai chân cô, bắt đầu mút vào, đầu lưỡi ngẫu nhiên xẹt qua thủy huyệt bên cạnh, liếm một chút, nhưng không thâm nhập sâu, ý định muốn cô khóc cầu hắn.

“Không cần...”

Bàn tay mảnh khảnh xiết chặt ga nệm dưới thân, cô gái khóc lợi hại hơn,“Anh tha cho tôi đi, xin anh, tha tôi đi...”

Thanh âm mảnh mai đáng thương như chú mèo con bị ăn hiếp, điềm đạm đáng yêu, tựa hồ chỉ còn lại có một tia hơi thở yếu ớt. Thật sự chọc người trìu mến.

“Xin anh đi.” Chàng trai cũng không dễ chịu hơn cô, hắn vốn dĩ yêu thân thể cô đến điên cuồng, nếu không muốn nghe cô cầu hắn, hắn đã sớm tiến vào thân thể của cô gây sóng gió rồi! Nói xong lời này, hắn lại cắn khe khẽ cắn, cắn cô nhất thời quăng mũ cởi giáp, mật hoa từng dòng từng dòng chảy ra, lại bị hắn liếm hết không chưa chút nào.

Cái này cô thật sự chịu không nổi, thanh âm mềm mại mang theo tiếng khóc nức nở: “Xin anh... Đừng tiếp tục tra tấn tôi, xin anh... Ách!”

Vào trong nháy mắt khi cô vừa lên tiếng cầu hắn, chàng trai đã gần như không thể nhịn nổi nữa lấy các loại góc độ vọt vào trong cơ thể ẩm ướt mềm mượt như lụa của cô.

/197