Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 1: Về thăm người thân

/143


“Chớ khẩn trương, giao dịch lớn như vậy, ta chính mình cũng chưa làm qua mấy lần, hôm nay gọi cậu đến là cho cậu tiếp xúc, coi như là cho cậu một cơ hội rèn luyện.”Đỗ Đại Duy kéo cái ghế ra ngồi vào bên cạnh ta,thân là quản lý bộ phận đầu tư công ty đầu tư tài chính kt, Đỗ Đại Duy trên người bao phủ hào quang làm cho người ta chói mắt, tốt nghiệp đại học hàng hiệu nước ngoài, ở khu nhà cấp cao, xe xịn, còn có thê tử xinh đẹp không gì sánh kịp,có thể nói, hắn là mẫu mực trong công ty, cho dù hắn tướng mạo xấu xí.

Lầu tám hàng loạt giao dịch đang diễn ra trong phòng, không khí khẩn trương làm cho người khác hít thở không thông.

Trước mặt ta, những con số và đường cong rậm rạp,chằng chịt và bất quy tắc đang phát sinh kịch liệt thay đổi, ngón tay dừng lại trên bàn phím, theo nhịp nhảy của trái tim, mồ hôi lạnh đã chảy đầy gáy.

Hôm nay, Đỗ Đại Duy đột nhiên yêu cầu ta tham dự một đạo quỳnh giao dịch kỳ hạn, điều này làm cho ta có chút thụ sủng nhược kinh, tuy ta cảm thấy chỉ số đạo quỳnh so với kỳ hạn giao dịch tiêu chuẩn khá mạo hiểm, nhưng cơ hội khó được, ta hưng phấn nổi lên dũng khí đáp ứng.

Thế nhưng, lúc mở ra tài khoản, ta mới hiểu được vì cái gì Đỗ Đại Duy muốn ta tham gia lần đạo quỳnh giao dịch kỳ hạn này,nguyên nhân là tổng ngạch giao dịch lần này hết sức kinh người, gần hai tỷ đôla Hồng Kông, đây là lần đầu tiên ta tiếp xúc dịch kỳ hạn khổng lồ như thế giao,lúc trước, chỉ có thể đầu tư hạn mức cao nhất chỉ là 500 vạn đô la Hồng Kông.

“Đỗ quản lý, tôi đối với tiêu chuẩn Poole cũng biết chút ít......”

Ta nhìn thoáng qua Đỗ Đại Duy, trên khuôn mặt mậpmạp đã bắt đầu run run, con mắt nhỏ hẹp toát ra bất an cực lớn, tuy là đang anủi ta, nhưng hắn thoạt nhìn so với ta càng khẩn trương. Ta càng kỳ quái, vì cá igì Đỗ Đại Duy phá lệ mời ta tham gia giao dịch trọng yếu như thế, dù sao hắn đối với đạo quỳnh chỉ số quen thuộc hơn, mà ta chỉ có lòng tin với chỉ số tiêu chuẩn Poole.

Hiện tại ta rốt cục minh bạch, Đỗ Đại Duy tới tìm ta là vì tăng thêm lòng dũng cảm và tìm sự hỗ trợ .

“Cũng không khác lắm , đạo quỳnh là công nghiệp,tiêu chuẩn Poole là kỳ chỉ hỗn hợp, đều là sòng bạc cực lớn, tất cả mọi người đang đánh bạc.”

Đỗ Đại Duy bưng tách cà phê lên nhưng không uốngmà hướng ta nở nụ cười quỷ dị, nụ cười này khô khốc xảo trá, tựa hồ ẩn chứa một âm mưu.

Ta sớm quen vẻ tươi cười xảo trá của hắn, hắnthoạt nhìn tựa như một hồ ly giảo hoạt khứu giác linh mẫn lão, nhất là đối với thị trường chứng khoán, có khứu giác phi thường nhạy cảm với biến hóa thị trường, mỗi lần ra tay, vô luận thế nào luôn có thể trong một kích giành thắng lợi, vì công ty sáng tạo ra lợi nhuận kinh người, chính hắn cũng được lợi nhuận phong phú, hắn ở biệt thự Vọng Hải, đi xe là Ferrari, vuốt ve đệ nhất mỹ nhân được mọi người công nhận.

Công ty chúng ta mỹ nữ như mây, không chỉ là cấp thành phố mà cũng là tuyệt hảo khắp đất nước. Nhưng nam tính đồng nghiệp trong công ty đều nhất trí công nhận thê tử Đỗ Đại Duy Cát Linh Linh dù không phải thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, chí ít cũng là đệ nhất mỹ nhân thành phố Liên Ninh, có thể ôm mỹ nhân như vậy tất làm người đố kỵ cùng hâm mộ. Cho nên, Đỗ Đại Duy là nam nhân mẫu mực trong lòng nhiều người.

Nhưng Đỗ Đại Duy không phải chuẩn mực của ta, ta luôn không thích hắn, vì vẻ âm hiểm độc ác của hắn, vì hắn muốn ngăn cản ta truy cầu một vị đại mỹ nhân, vị này mỹ nhân tên gọi Đái Tân Ni.

Đái Tân Ni là thư ký hành chính trong công ty,một nữ nhân ít xuất hiện nhưng hàm súc sự kiêu ngạo, buồn bực, mỹ mạo của nàng gần như sánh ngang Cát Linh Linh. Hai nữ nhân phong cách hoàn toàn bất đồng, một người là thiếu phụ ở nhà, một người là thành phần tri thức; Một người khó như đào lý,một người lạnh lùng như băng; Một người lớn mật, một người ít xuất hiện hàm súc. Nếu như muốn tìm điểm tương đồng giữa các nàng, có thể là tính tình đều rất nóng nảy, rất dã man.

“Trong công ty khắp nơi đồn thổi, nói cậu thích Đái thư ký.”

Đỗ Đại Duy chậm rãi uống xong chén cà phê bưng thật lâu, tựa như con mồi đã sớm trở thành vật trong tay, không cần nóng lòng nhai nuốt, mà là tế phẩm chậm rãi hưởng thụ, hắn thoạt nhìn một chút cũng không nóng nảy.

“Chẳng lẽ Đỗ quản lý cũng thích nàng?”

Ta không phủ nhận, bởi vì đây là sự thật.

Thế nhưng mà “Đái Tân Ni” ba chữ theo trong miệng Đỗ Đại Duy nói ra thật xúc động thần kinh mẫn cảm của ta, ta âm thầm cảnh giác, dù sao địa vị Đỗ Đại Duy trong công ty gần với tổng giám đốc Chu Cửu Đồng, nếu hắn vừa ý nữ nhân nào trong công ty, tin tưởng nữ nhân đó khó thoát khỏi ma trảo của hắn. Nghe nói, trong công ty chí ít có hai nữ nhân phát sinh mập mờ với hắn,cho nên, cho dù trong công ty mỹ nữ như mây, nhưng ta đến nay vẫn lẻ loi một mình, bạn gái cũng khó kiếm, không phải mắt quá cao, khẩu vị bắt bẻ, mà là lo lắng coi trọng vị nào trưởng phòng công ty độc chiếm, kết quả khôn chỉ là một hồi không vui, thậm chí còn rơi vào kết cục bi thảm bị ép tạm rời cương vị công tác.

“Dù ta không thích, cơ hội của cậu cũng không nhiều.”

Đỗ Đại Duy mặt mũi tràn đầy mỉa mai, thấy ta sắc mặt khó coi, hắn vẫn đả kích ta:“ Nữ nhân như Đái Tân Ni sẽ vừa ý cậu sao? Cho dù nàng vừa ý cậu, cậu có thể cho nàng cuộc sống tốt sao?

“Nàng tuy không dùng đồ xa xỉ như vợ ta, nhưng nàng dùng túi xách rẻ nhất cũng phải năm vạn.” Cảm xúc uể oải tự nhiên sinh ra,Đỗ Đại Duy lời nói như cương châm đâm vào trái tim ta. Tiền lương của ta mới hai vạn, so với những người thành công mà nói xác thực quá khó coi , Đái Tân Ni kiêu ngạo tuyệt sắc như thế, nàng há chịu gả cho loại tiểu bạch kiểm như ta? Ta thở dài bên trong quật cường cãi lại “Cơ hội không nhiều lắm nhưng không phải là không có.”

“Không chịu đơn giản buông tha chính là bản sắc nam nhân.”

Vẻ mặt Đỗ Đại Duy không biết là khen ngợi hay là chế nhạo:

“Bất quá, nam nhân còn phải có một loại tố chất.”

Ta nhịn không được hỏi: “Tố chất gì?”

“Đảm lượng.”

Đỗ Đại Duy con mắt nhỏ hẹp bắn ra hàn quang bứcngười.

Ta hung ác nói:“Vớ vẩn, tôi có thể giết bất kỳ kẻnào muốn đoạt nữ nhân của tôi.”

Lời này vừa ra khỏi miệng, trong lòng ta cũng âm thầm buồn cười, những lời ngây thơ như thế nhất định khiến đỗ Đại Duy khinh thị, chính là ta cố ý để cho đối thủ khinh thị sẽ càng dễ đánh bại hắn. Dù ta không thích Đỗ Đại Duy, hắn vẫn là đối thủ của ta.

Vô luận là sự nghiệp hay nữ nhân, hắn đều là đối thủ số một của ta, huống chi, ta đã sớm biết rõ Đỗ Đại Duy một mực ngấp nghé Đái Tân Ni.

Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân đã làm của riêng , còn có ý đồ với nữ thần trong lòng ta, Đỗ Đại Duy quá tham lam khiến ta mãnh liệt chán ghét, bởi vậy, hắn không chỉ là đối thủ của ta, hay địch nhân của ta, lời nói tuy ngây thơ, nhưng cũng là cảnh cáo hắn.

“Mãng phu.”

Đỗ Đại Duy hiển nhiên đối với cảnh cáo của ta chẳngthèm ngó tới, hắn cười rất âm lãnh.

Ta làm bộ khiêm tốn:“Vậy thì mời Đỗ quản lý chỉ giáo như thế nào mới không phải mãng phu.”

“Mấy tháng này để cậu làm vài cuộc giao dịch, tuy lượng giao dịch không lớn nhưng cậu có thủ pháp đặc biệt, phán đoán tinh chuẩn,đợi một thời gian, có lẽ cậu sẽ có tư cách, hiện tại thứ duy nhất cậu thiếu là đảm lượng.”

Đỗ Đại Duy dừng lại một chút nói tiếp:“Hôm nay giao dịch vô luận thế nào đều không cần ngươi phụ trách, cậu không cần phải khẩn trương, coi như là giao dịch bình thường, cứ coi hai tỷ này như thao tác với hai trăm vạn.”

“Cái gì? Coi hai tỷ như hai trăm vạn?”

Ta lau mồ hôi lạnh trên trán, cái mô phỏng này cũng quá sức tưởng tượng, hai tỷ như thế nào lại so với hai trăm vạn? Ta biết rõ đây là Đỗ Đại Duy hi vọng ta vứt bỏ trói buộc về con số mà lớn mật tiến hành lần giao dịch này, nhưng hai tỷ dù sao cũng là hai tỷ, tu vi của ta còn xa xa không đạt được cảnh giới siêu nhiên “Trong tay không kiếm mà trong lòng có kiếm”.

“Chính là loại cảnh giới này.”

Đỗ Đại Duy gật đầu thổi phồng:“Nam nhân muốn làm giàu nhất định phải tâm ngoan thủ lạt, có tiền rồi, không chỉ một Đái Tân Ni, mà cả mười Đái Tân Ni cũng vây quanh ngươi.”

Ta đờ đẫn gật đầu “Xem ra tôi thật sự cần dũng cảm, bất quá, đem hai tỷ thành hai trăm vạn, cái này giống như đem một nữ nhân xinh đẹp gợi cảm xem như một thôn phụ xấu xí thô bỉ, loại cảnh giới này ta nhất thời khó có thể đạt tới, ít nhất...... Ít nhất để cho tôi có thời gian thích ứng một chút.”

“Ha ha, cái ví von này không tệ, vậy cậu hãy mau chóng thích ứng, nhớ kỹ, vô độc bất trượng phu.”

Ngẩng đầu nhìn đồng hồ thạch anh trên tường, kim đồng hồ đã chỉ hướng trời vừa rạng sáng, Đỗ Đại Duy đột nhiên đứng lên, dùng sức vỗ vỗ bờ vai ta:“Ta có chuyện trọng yếu với tổng giám đốc cần phải đi trước,cậu phụ trách lần giao dịch này, hãy bạo gan mà làm, vô luận gặp sự tình gì đều có thể tự xử lý.”

“Nhưng mà..... . Nhưng tôi không được trao quyền xử lí số tiền lớn thế này!"”

Ta ngạc nhiên, tâm niệm gấp rút chuyển đông nhưng lại không thể làm gì, Đỗ Đại Duy chiêu này đủ độc, tương đương bức lương vì kỹ nữ.

Đỗ Đại Duy khoát khoát tay, bộ dạng không cho là đúng:“Ta đã nói với Chu tổng giám đốc, không có chuyện gì đâu, cậu cứ mạnh tay mà làm, lớn mật vào.”

Ta chỉ đành đáp ứng:“Được rồi, tôi...... Tôi sẽ cố hết sức.”

Trong lòng không khỏi cười lạnh: hươu chết về tay ai còn chưa biết.

Đỗ Đại Duy nở nụ cười, thời điểm ly khai còn cười không ngừng, trong mắt hắn, ta đúng là đồ ngốc.

Cả gian phòng giao dịch rộng rãi chỉ còn lại thân ảnh ta, ngoài cửa sổ đêm tối như một con quái thú khủng bố đang cắn nuốt ánh mắt ta, ta chỉ có thể chứng kiến một mảnh đen kịt, phảng phất giờ này khắc này, một chân đã bước vào cửa Địa Ngục. Đây không phải ảo giác, ta đang ở trong hiểm cảnh, rơi vào một cái bẫy âm hiểm, chỉ cần hơi chút sai lầm, vĩnh viễn không cách nào xoay người.

Ta không phải đồ ngốc, kỳ thật, cái bẫy này ta đã sớm hiểu rõ, nhưng ta làm việc nghĩa không thể chùn bước, biết rõ là cái bẫy, vẫn như cũ thả người nhảy xuống, đây mới là “đảm lượng nam nhân” Tuy ta chán ghét Đỗ Đại Duy, nhưng lời hắn nói không sai, một nam nhân nếu không có tiền thì không cách nào nắm giữ vận mệnh, chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ nhân âu yếm được người khác khiêng đi. Ta không thể chịu đựng được Đái Tân Ni ở với nam nhân khác, nàng là nữ thần của ta, vì Đái Tân Ni, ta tình nguyện nhảy vào cái bẫy Đỗ Đại Duy thiết hạ, không oán không hối.

Chỉ là, đầu ta tràn đầy ý nghĩ - liệu Đái Tân Ni cảm nhận được tình yêu của ta không?

Ta nhìn qua đêm đen như mực không khỏi cười khổ, ta thậm chí chưa từng nói qua một câu với Đái Tân Ni.

Kể từ khi biết hạn mức lần giao dịch này, ta khẳng định đây là một cái bẫy, mồi nhử đương nhiên là hoa hồng sau lần giao dịch này? Nhưng nếu như tổn thất, ta là người phải chịu thay tiếng xấu.

Trong công ty người có thể chịu thay tiếng xấu cho hắn không ít, nhưng Đỗ Đại Duy hết lần này tới lần khác lựa chọn ta, cái này tuyệt đối không phải vận khí ta chênh lệch, mà là ta sớm trở thành đối tượng Đỗ Đại Duy muốn loại bỏ, ai kêu ta tiếp cận Đái Tân Ni?

Tên đã trên dây không bắn không được.

Ta đã không có đường lui, tuy chỉ số đạo quỳnh cùng tiêu chuẩn Poole khác nhau rất lớn, nhưng trăm khoảnh vẫn quanh một đốm, đúng như đỗ Đại Duy theo như lời , đều là sòng bạc cực lớn, chỉ là lúc đánh lên có điểm bất đồng mà thôi.

Ta hít sâu một hơi, vì chính mình cua lấy một lycà phê nồng đậm, lần nữa quay lại ngồi trước máy vi tính, tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào biểu hiện trên màn hình, không buông tha đường cong hay bất luận chấn động gì.

Yên tĩnh xử lý trong văn phòng tràn ngập khí tức khẩn trương, ngẫu nhiên đánh bàn phím một tiếng, ta nhạy cảm bắt được một đầu tin tức mấu chốt, tính toán một công thức đặc thù, là tâm đắc ta nhiều năm nghiên cứu, đoạn thời gian trước, ta chính là dựa vào những công thức này một lần trốn tránh nguy hiểm, một lần thắng được lợi nhuận, tuy không lớn, nhưng thành tích nổi bật, đưa tới chấn động trong nội bộ công ty, trong quý hội nghị, ta được công khai khen ngợi, danh tiếng hoàn toàn lấn át Đỗ Đại Duy, những tin tức về việc thăng chức lan tràn tại kt, tựa hồ tiền đồ cẩm tú.

Vinh dự đột nhiên đến, làm cho ta có chút lâng lâng, đối với nữ thần truy cầu cũng càng thêm lớn mật, ba ngày hai lần khiến bí thư khó xử chạy mất, khiến Đái Tân Ni lãnh ngạo thủy chung không nói với ta một câu. Ta không tức giận chút nào, bởi vì ta biết rõ, chỉ bằng vào thu nhập hiện tại cùng địa vị của ta căn bản không xứng với giai nhân, cho nên, cái bẫy âm hiểm của Đỗ Đại Duy trong mắt ta cũng là một cơ hội, mặc dù nguy hiểm trùng trùng, ta cũng không đơn giản buông tha.

“10234.773......10252.261......”

Ta dốc sức liều mạng tính toán, sau một đợt giảmkịch liệt, chỉ số đạo quỳnh chậm chạp tăng trở lại, tính toán của ta cũng chora kết quả, mâm lớn đã vô lực lên tiếp, nhất định sẽ ngã xuống, căn cứ kết quảnày, ta nhanh chóng bán toàn bộ mâm lớn. Để vững vàng, ta thiết lập ngừng tổnhại, nếu không giao dịch lần đầu tiên sẽ chết non hai tỷ.

Kế tiếp, đành run như cầy sấy chờ đợi.

Thời gian từng phút giây trôi qua, chỉ số đường cong tựa như ốc sên sau mưa xuân, tiến thêm một bước lại lui một bước, lui hai bước lại tiến hai bước, cơ hồ dậm chân tại chỗ, nhưng ta đột nhiên cảm giác được đây là một sự dò xét, quả nhiên, sau khi ta uống xong ly cà phê thứ sáu,đạo quỳnh chỉ số nhanh chóng ngã xuống, ta kích động nhảy dựng lên, tính toán nhanh một chút, ta bỗng chốc kiếm được gần một vạn, tận lực bồi tiếp hai nghìn một trăm vạn, hai nghìn hai trăm vạn...... 3000 vạn, mắt thấy thế xuống mạnh mẽ, ta sinh ra ý niệm tham lam, không có bình thương, mà tiếp tục cô không, chỉ muốn kiếm lớn một trăm triệu, hoa hồng hẳn phải 300 vạn, Oh My GOD, 300 vạn tựa hồ ngay trước mắt, vận khí tốt so với trong tưởng tượng của ta còn muốn nhanh hơn, tiến thương mới 10 phút, doanh thu đạt 5000 vạn.

Hô hấp bắt đầu dồn dập, làn da lên trương lên, lỗ chân lông nhanh chóng bài xuất nhiệt lượng dư thừa ra ngoài cơ thể, nhưng ta vẫn cảm thấy toàn thân khô nóng, trong lòng hưng phấn. Ta đột nhiên giơ ly lên, lại phát hiện trong chén rỗng tuếch, quay đầu lại nhìn nhìn cách đó không xa máy đun nước cùng ngăn tủ cà phê, ta do dự một chút, vì chính mình lấy một ly cà phê nóng hương nồng bốn phía.

“À?”

Khi ta bưng cà phê nóng trở lại trước máy vi tính, đầu đột nhiên một hồi choáng váng, trong nửa phút ngắn, đạo quỳnh chỉ số lại chậm chạp tăng trở lại, đem lợi nhuận ta kiếm được lúc trước cơ hồ toàn bộ ăn sạch, thở hổn hển, ta không tiếp tục ham chiến, tranh thủ thời gian bình thương ra hàng, tính toán xong, may mắn lợi nhuận hơn một nghìn vạn, khấu trừ thuế phí, cơ hồ không có bao nhiêu doanh thu, ta hét lớn một tiếng, xụi lơ trên mặt ghế.

Nửa tháng sau, ta ngoài ý muốn thăng chức, chính thức trở thành trợ lý bộ phận đầu tư, còn nhận được một số tiền hoa hồng không lớn, nếu đoán không sai, đây là cái giá nửa tháng trước ta mạo hiểm giao dịch đổi về, là ta dùng tánh mạng cùng tiền đồ đổi lấy khen thưởng, trải qua lần đánh bạc giống như tẩy lễ kia, ta phảng phất như dục hỏa trọng sinh, không giống Phượng Hoàng trở nên đẹp hơn, càng tráng kiện, mà là trở nên càng tham lam, tâm ngoan thủ lạt.

Bất quá, dù cho ta biến thành một người tâm ngoan thủ lạt, vẫn còn sót lại chút bản tâm. Có lẽ ta bản tính cũng không phải là ác nhân, chỉ vì thích ứng cái thế giới tàn khốc đồi bại này mà thôi, cho nên, chỉ cần tĩnh tâm lại, ta sẽ muốn yêu đương, muốn hôn người, ngoại trừ Đái Tân Ni,ta còn tưởng niệm cùng biểu muội ở phương xa.

Phụ mẫu ta mất sớm, là dì ta nuôi lớn, nàng là thân muội muội mẫu thân ta.Rất kỳ quái, takhông có ảnh chụp mẫu thân, dì nói cho ta biết, nàng cùng mẫu thân ta lớn lêncơ hồ giống nhau như đúc, cho nên ta vẫn đem dì trở thành mẫu thân, xưng hô dìlàm mụ mụ.

“Mẹ, dáng người mẫuthân cũng giống với mẹ sao?”

Thời điểm hỏi câunày, ta mới mười lăm tuổi, dì giật mình nhìn ta, nói như vậy, chỉ có nam nhân thànhthục mới quan tâm dáng người nữ nhân, dì đột nhiên phát hiện ta trưởng thành,nàng trừng mắt nhìn ta, cuối cùng vẫn là đỏ mặt nói cho ta biết:“Dì dáng ngườiso ra kém mụ mụ ngươi.”

Ta không tin dì cangợi mẫu thân, bởi vì dáng người dì không thể bắt bẻ, ta đã từng may mắn tronglúc vô tình nhìn xem dì tắm rửa, nàng có dáng người hoàn mỹ, thực tế cái phiến giữahai chân trắng noãn không giống người thường in dấu thật sâu trong óc ta.

“Ai!" ta lạisuy nghĩ lung tung, bảy ngày nghỉ tích lũy được không nên lãng phí, khi dượngđiện thoại yêu cầu ta về nhà một chuyến, ta mang theo tưởng niệm đầm đặc vềquê.

Quê nhà là một nơiphong cảnh như vẽ, không có ồn ào náo động như một thành thị, về đến cố hương,ta có thể triệt để thư giãn, lại có thể trông thấy biểu muội đáng yêu.

Trong trí nhớ,biểu muội vừa gầy lại xấu, cùng hai chữ “đẹp mắt” khác xa, chớ nói là mỹ nữ ,huống chi ta đặc biệt ưa thích nữ nhân thành thục, cho nên đối với biểu muộichưa từng có ý nghĩ không an phận, dù là một tí tẹo đều không có, thế nhưng mà,ta một mực buồn bực, dì vì sao rất không nguyện để biểu muội cùng ta quá mứcthân cận, ta đã từng hỏi qua, nàng đành phải đáp, trong lời nói mập mờ, ta suyđoán, có lẽ là dì đối với huyết thống cấm kị.

Vắng nhà hai nămvề đến nhà, nhà vẫn là nhà, đường vẫn là đường, có lẽ hai năm thời gian quángắn, có lẽ tiểu thành thị biến hóa quá chậm, quê quán tại đây trong hai năm cơhồ không có bao nhiêu biến hóa.

Thế nhưng mà, cómột người thay đổi, người này là biểu muội của ta, Lý Hương Quân.

Một khắc nhìnthấy biểu muội kia, ta nhớ tới một câu kinh điển: Nữ đại thập bát biến( con gái18 tuổi thay đổi rất lớn).

“Thật sự là TiểuQuân sao?”

Cùng dượng dì hỏihan ân cần một trận, ta mở to hai mắt nhìn thiếu nữ duyên dáng yêu kiều mắt,thật không dám tin tưởng, vị thiếu nữ tóc dài bồng bềnh đẹp tựa thiên tiên lại làbiểu muội của ta.

“Ca, bộ dáng cũngquá khoa trương đi, ta còn...... Còn không phải vốn đã như vậy, ngược lại ngươihai năm không thấy, ca trở nên...... Chậc chậc......”

Tiểu Quân thanhâm từ nhỏ đã ỏn ẻn, đặt biệt hai chữ “chậc chậc” cuối cùng thanh âm rất quenthuộc trong trí nhớ ta. Không thể tưởng được, biểu muội trong mắt ta đã xảy rabiến hóa rất lớn.

“Cái gì gọi làchậc chậc? nói nói xem, ca của ngươi biến thành bộ dáng gì nữa ?”

Ta híp mắt, caothấp dò xét tiên nữ Lý Hương Quân.

“Đương nhiên là thànhđẹp trai xuất sắc rồi, trở nên thành thục, còn trở nên có chút xấu xa nha!"”

Tiểu Quân cườikhanh khách, càng không ngừng vân vê góc áo, vẻ thiếu nữ ngượng ngùng ngây thơlàm cho ta như nắng hạn gặp mưa rào.

Ta làm bộ mặt xấu:“Tagiống người xấu sao?”

“Còn nói khôngxấu, có người nào nhìn chằm chằm vào người ta như ngươi sao? Có mới là lạ .”

Tiểu Quân chốngeo thon, bộ dạng không giải thích tuyệt không bỏ qua.

Đây chính là biểumuội quen thuộc lại trong trí nhớ của ta, Tiểu Quân từ nhỏ hay cùng ta tranhluận, vô luận việc lớn việc nhỏ, rất thích cùng ta biện luận một phen, dáng vẻ cốchấp này thật sự giống ngôi sao điện ảnh Chu Tinh Tinh trong “Thẩm Tử Quan”, đencó thể nói trắng, trắng có thể nói đen, đoán chừng người chết cũng có thể nóisống lại.

“Muội xinh đẹp nênta mới nhìn nha.”

Trong lòng takhông thể không thừa nhận vừa rồi nhìn Tiểu Quân ánh mắt có chút mập mờ, bởivì Tiểu Quân xác thực không như lúc trước.

“Nói như vậy,trước kia ta rất xấu sao?”

Tiểu Quân âmlượng đề cao mấy đê-xi-ben, bất quá cái thanh âm ỏn ẻn kia nghe sao vẫn thấymềm mềm, xốp giòn.

“Trước kia cũngkhông phải rất xấu..., chỉ là tóc có chút tro, làn da có chút đen, gầy nhưque củi, đúng rồi, khi đó mặt mũi ngươi đầy mụn, lớn nhỏ lại không quá nhấttrí, có lớn có nhỏ, có hồng có xanh, còn có tàn nhang......”

Đột nhiên, taphát hiện Tiểu Quân khóe miệng trở thành đường vòng cung, con mắt vừa lớn vừatròn híp lại thành một cái khe nhỏ, bắn ra một đạo hàn quang lăng lệ ác liệt,phảng phất là một mũi tên nhọn muốn mạng người.

Nhìn mặt nóichuyện không phải điểm mạnh của ta, nhưng Tiểu Quân sắc mặt biến hóa coi như làđồ đần cũng có thể nhìn ra, ta đã cảm thấy tín hiệu nguy hiểm mãnh liệt, chonên tranh thủ thời gian câm miệng, đáng tiếc đã quá muộn, hồng ảnh đầy trời bayđến.

Trên bàn cơm, hươngthơm ngào ngạt.

Ta vươn hai tay bịhai cào tố khổ với dì:“Mẹ, nhìn Tiểu Quân xem, bộ dáng thay đổi mà tính cáchvẫn như cũ.”

“Ta thấy TiểuQuân không thay đổi, con cũng không thay đổi, là con sủng ái Tiểu Quân, con lớnnhư vậy rồi, nếu không phải muốn để Tiểu Quân cào, nó có thể động đến con sao?”

Dì mắt sáng nhưđuốc, trợn mắt nhìn ta một cái, cho vào chén của ta thêm kẹp mấy cây đậu.

“Cà chua thịt xàođậu” Đúng là thứ ta thích nhất, dì quả nhiên vẫn nhớ, trong lòng ta một hồi cảmđộng, nhịn không được nhìn dì, ngoại trừ có chút nếp nhăn trên khoé mắt, dì sovới mười lăm năm trước cũng không có gì khác nhau, chiếc áo sơ mi trắng mộcmạc, cổ trắng ngần, bộ ngực đầy đặn.

“Mẹ, ca mua cho conthật nhiều quà đây này, để cảm tạ hắn, con cũng gắp cho hắn một miếng phao câugà thơm ngào ngạt.”

Tiểu Quân đem mộtkhối phao câu gà như núi nhỏ đặt vào trong chén ta, thấy ta trợn mắt há hốcmồm, nàng ranh mãnh cười to, một bên mặt buồn khổ, bởi vì phao câu gà mới đượclà thứ dượng thích nhất.

“Tiểu Quân, ca ngươisợ nhất ăn thứ này, ngươi còn gắp cho nó, thật là.”

Dì cũng nhịnkhông được, giận mắng Tiểu Quân. Ta vẻ mặt đau khổ, đem phao câu màu mỡ gà gắpcho dượng, dượng lập tức mặt mày hớn hở, khen phao câu gà là sơn hào hải vị, khôngkém hàng cao cấp.

“Trung Hàn, ngươimua túi du lịch cho Tiểu Quân à, nó vừa tốt nghiệp trung học, cả ngày ở nhàkhông có việc gì, qua một thời gian nữa, ta với dì ngươi đều bận công tác, đểTiểu Quân ở nhà một mình thật sự lo lắng. Lần này ngươi trở lại thành phố, mangmuội muội ngươi theo, chăm sóc cho nó, cho nó chơi ở trên thành phố một thờigian, trông thấy các mặt của xã hội cũng tốt.”

Cắn một miếng phaocâu gà văng khắp nơi, dượng cười tủm tỉm nhìn ta cùng Tiểu Quân. Trong lòng takhẽ động, vội hỏi:“Chơi mấy ngày?”

“Thì cứ chơi vàingày, nếu không muốn trở về, ngươi giúp nó tìm việc trên thành phố, chỉ có con chiếucố Tiểu Quân, ta mới yên tâm.”

Dượng đánh lưỡitrong miệng, tựa hồ vét nốt chút da gà.

“Cái này, không thành vấn đề.”

Trái tim ta nhảy rộn, tựa hồ trong lời còn ý, chẳng lẽ dượng muốn đem Tiểu Quân phó thác cho ta?

Dì khẽ nhíu mày, sắc mặt biến hóa:“Lão Lý, Trung Hàn công việc cũng bận rộn, việc này cần bàn bạc kỹ hơn.”

Dượng cười khoát tay:“Không cần, bà không thấy Trung Hàn nhường nhịn Tiểu Quân sao? Nó tuyệt đối sẽ không khi dễ Tiểu Quân .”

Dì có chút lo lắng “Nhưng mà......”

Dượng ngửa đầu uống một ngụm 60 độ lão Bạch “Không nhưng nhị gì hết, việc này bà nói không tính, tôi nói cũng không tính, ngươi hãy hỏi Tiểu Quân, có đồng ý cùng biểu ca lên thành phố hay không?”

“Hì hì, con đồng ý.”

Bên cạnh bàn ăn, Tiểu Quân con mắt híp lại thành loan nguyệt, có thể đi chơi, nàng đương nhiên vui vẻ, cũng không nghĩ cùng ta quay lại thành phố có huyền cơ, thượng đế a, cái này không phải là thật sao? Đối với dượng cố tình tác hợp, ta kích động hai tay phát run, hai mắt sáng lên.

“Bà xem, bà xem, thật xứng đôi ... Hai huynh muội.”

Dượng cười to, ta rất ít khi thấy dượng vui vẻ như vậy.

Bảy ngày nghỉ thăm người thân trôi qua rất nhanh, ta mỗi thời khắc đều nhớ việc đưa Tiểu Quân lên thành phố, biến tướng gả cho ta. Đến lúc ngồi cùng Tiểu Quân trên máy bay, ta mới hiểu được hết thảy chẳng qua là một hồi ảo mộng mà thôi, trước khi lên phi cơ, dì lần nữa dặn dò ta “Tiểu Quân đơn thuần, tuổi còn nhỏ, ngàn vạn đừng cho nó kết giao với nam sinh, vạn nhất Tiểu Quân có tình cảm với người khác, người làm ca ca như ngươi phải bảo vệ muội muội cẩn thận, đừng để Tiểu Quân bị lừa gạt.”

“Vâng !"”

Ta đáp ứng dì, tâm trạng cực kỳ uể oải, nhìn qua đám người trong buồng phi cơ không ngừng đi đi lại lại, ngẩn người một mình: Chẳng lẽ dì không thích ta? Chẳng lẽ nữ nhân ta ngưỡng mộ đều vô duyên với ta? Chẳng lẽ ta chỉ có thể tìm một nữ nhân da đen sẫm, tóc lôi thôi, đầy mùi hôi nách làm vợ?

“Ca, lại tức giận cái gì vậy? Sợ ta ăn của ngươi, tiêu của ngươi sao?”

Con mắt Tiểu Quân vừa lớn lại sáng ngời, phảng phất muốn nhìn thấu tâm tư ta.

Ta cười khổ không thôi,, gượng cười hai tiếng:“Đừng nhạy cảm thế chứ, ta thương ngươi còn không kịp.”

“Thật sự? Còn kém nhiều lắm, hừ, huynh nếu lãnh đạm với ta, ta liền hướng mẫu thân cáo trạng, hắc hắc.”

Tiểu Quân giảo hoạt nở nụ cười.

Ta lại âm thầm buồn cười, nghĩ thầm, ta tình nguyện ngươi cả đời ăn của ta, tiêu tiền của ta.

Tiểu Quân không từng xa nhà, chớ nói là ngồi phi cơ , máy bay còn không có có cất cánh, nàng đã kích động hết nhìn đông nhìn tây, rì rầm hỏi thăm không ngừng, ta không khỏi cảm thấy buồn cười, nhịn không được chế nhạo nàng “Con gái phải rụt rè, đừng làm cho người ta chê là đồ nhà quê.”

Tiểu Quân bị ta cười nhạo một phen, lập tức an tĩnh lại, nàng lạnh lùng nói với ta“ Sau này lên thành phố sẽ ăn của ngươi, ở chỗ của ngươi, tiêu của ngươi, nên lần này không so đo cùng ngươi. Bất quá, sau này không cho phép nói ta là đồ nhà quê, ngươi từng thấy có đồ nhà quê xinh đẹp như vậy sao?”

Ta muốn cười to, đáng tiếc máy bay là nơi công cộng, ta đành phải chịu đựng, ta thừa nhận, ta xác thực chưa từng gặp qua đồ nhà quê xinh đẹp như vậy.

Máy bay bay lên, bên cạnh ta đồ nhà quê lại sợ tới mức ôm cánh tay ta, trong miệng ê a kêu loạn lên, ta rốt cục không nhịn được cười to. Cho dù Tiểu Quân với những thứ trước mắt hết thảy đều cảm thấy mới lạ, nhưng gần ba giờ phi hành rất nhàm chán, Tiểu Quân cùng như tất cả hành khách, dần dần đã có chút mệt mỏi, nàng tựa trên chỗ ngồi, nghiêng cổ ngủ gật, ta vừa vặn có thể thưởng thức phong thái Tiểu Quân.

Hai năm không thấy, một cô bé trước kia không có chút thu hút nào, như thế nào một cái biến thành một tiểu mỹ nhân gây chú ý ánh mắt của bao người?

Ta đang buồn bực, một mùi thơm ngát nhàn nhạt bay vào mũi ta, ta cẩn thận mà đánh giá Tiểu Quân, nàng thật thanh tú thoát tục, trước kia làn da đen sẫm giờ trắng như tuyết, cái mũi nhỏ vểnh lên, lông mi dài, mà ngay cả mái tóc cũng trở nên đen mịn, buông xõa trước ngực, cho dù trong phi cơ ánh sáng không quá tốt nhưng cũng không thể che dấu mái tóc sáng bóng của nàng. Ta bèn nhích lại, cảm nhận mùi thơm ngát nhàn nhạt dần dần thấm vào trong phổi, ta đành vụng trộm, tham lam mà hít vào vài hơi.

Máy bay gặp được khí lưu, nên bắt đầu lay động, Tiểu Quân đầu thoáng cái trượt đến bờ vai của ta, nàng tỉnh lại, ta đành an ủi:“Không có việc gì, máy bay gặp phải khí lưu, chuyện rất bình thường, dựa vào bả vai ca nghỉ ngơi một chút.”

“Ừ.”

Tiểu Quân lên tiếng, đem cái đầu nhỏ nhích lại gần. Ta đột nhiên thấy thật hưng phấn, trước mắt lại hiển hiện lên cảnh sống cùng Tiểu Quân, chắc hẳn sẽ tràn ngập khoái hoạt. Chỉ là, khi trước ta không có chút ý niệm nào với Tiểu Quân, bất quá, hiện tại ta đã cải biến cách nghĩ, huống chi dượng cố ý đem Tiểu Quân gả cho ta, mà Tiểu Quân đặc biệt dễ dụ, muốn cho nàng vui rất dễ dàng, duy chỉ có thái độ dì hơi bất đồng với dượng, ai !"

Chỉ cần dì không gật đầu, hết thảy đều không có khả năng.

Ta lại thở dài, cho dù Tiểu Quân trước mắt tựa như công chúa Bạch Tuyết trong cổ tích, nhưng ta cần phải đè nén ham muốn không an phận này. Nhưng động tác kế tiếp của nàng làm ta lần nữa nổi lên tạp niệm, nàng nỉ non với ta:

“Ca, có thể hạ thấp vai xuông được hay không, ta dựa vào không thoải mái.”

Vì để cho Tiểu Quân thoải mái hơn, ta tranh thủ thời gian hạ thấp bả vai, Tiểu Quân lười biếng mà ừ một tiếng, đem toàn bộ khuôn mặt dựa trên vai ta, ta lập tức tâm trí bay bổng, trong mũi ngửi thấy mùi thơm ngát trên người nàng, hai cánh tay nàng chăm chú ôm cánh tay ta tựa như gối đầu, ta cảm giác được trên cánh tay có hai đồ vật mềm mại đè lên.

“Trời ạ !" Cái này thật là muốn mệnh người ta.

Lòng hươu ý vượn bất giác hơn ba giờ phi hành, theo máy bay đáp xuống, Tiểu Quân lại tràn đầy sức sống, nàng hưng phấn quan sát hết thảy trước mắt “Oa ! Đã đến rồi, thật nhiều cao ốc a !"”

Liên Ninh thành phố là đại đô thị, nhà cao tầng san sát nối tiếp nhau, nàng đã không thể chờ được mà muốn tìm hiểu về tòa thành thị này .

Mà ta, cuộc sống của ta, có thể hay không vì Tiểu Quân đến mà phát sinh biến hóa? Nói thật, ta chưa có chút chuẩn bị tâm lý với việc này, nhưng sống vẫn phải sống, hết thảy mọi thứ đều có thể phát sinh, không cách nào biết trước.


/143