Vô Tận Kiếm Trang

Chương 6: Xương cánh của Xích Hỏa Điểu

/936


Sau khi Xích Hỏa Điểu rơi xuống, năm người thuần thục đem thân thể của nó phân chia, cuối cùng bọn họ cũng phân tách từng phần thân thể của Xích Hỏa Điểu, đầu tiên là thu hoạch được năm chiếc lông vũ, vừa vặn mỗi người một chiếc, lông vũ là thứ tốt, có giá trị 5 điểm cống hiến, hai mắt của Xích Hỏa Điểu cũng được lưu lại, được phân cho Diệp Chân, hai mắt của Xích Hỏa Điểu có thể luyện chế “Tâm Diễm Đan”, đối với Diệp Chân tu luyện hỏa cầu thuật thì rất là cần thiết, cho nên mọi người nhất trí phân cho hắn, hai mắt của Xích Hỏa Điểu có giá trị là 8 điểm cống hiến.

Cuối cùng chính là lông vũ của Xích Hỏa Điểu, Diệp Phá đưa cánh tay vào trong lòng lấy ra một cái bình nhỏ mầu xanh, nhỏ vào hai cánh của Xích Hỏa Điểu một giọt chất lỏng màu xanh thẫm, sau khi giọt chất lỏng mầu xanh này thẫm dính lên hai cánh chim, nhất thời có một mùi hôi thối truyền đến, hai cánh của Xích Hỏa Điểu nhanh chóng bị phân giải, hòa tan, cuối cùng huyết nhục, lông mao cũng bị phân giải không còn một chút gì. Lúc này cũng chỉ còn lại mười tám cái xương cánh đỏ như ngọc, trong suốt, trông nó giống như mười tám cái ngà voi, như đã qua hàng ngàn vạn năm tạo thành hỏa ngọc .

Mười tám cái xương cánh, bởi vì lúc trước Diệp Chân đã lấy hai mắt của Xích Hỏa Điểu, cho nên hắn được phân thêm hai cái xương cánh, còn lại vừa vặn năm cái xương cánh phân cho năm người, xương cánh của Xích Hỏa Điểu là thứ tốt, gia tộc hàng năm treo giải thưởng và thu mua một cái là 4 điểm cống hiến, trên người Xích Hỏa Điểu thu hoạch được là mười tám cái xương cánh, thì cũng thu tất cả là 72 điểm cống hiến. Hơn nữa trên người Xích Hỏa Điểu còn có năm chiếc lông vũ, hai con mắt, sau khi chia đều, thì lần này mọi người có thu hoạch cũng rất là khả quan.

Đây là chỗ tốt của đoàn đội tác chiến, tuy rằng năm người này đều có tu vi Huyền Khí thất, bát tầng, nếu luận về thực lực, mỗi một người trong đoàn, đều không phải là địch thủ của nhị giai mãnh thú Xích Hỏa Điểu, nhưng hiện tại bọn họ tập hợp cùng một chỗ, lại có thể dễ dàng đánh chết một con Xích Hỏa Điểu, thực lực tăng lên rất nhiều.

Tuy rằng năm người phân chia, giá trị điểm cống hiến cũng không cao, nhưng không phải một mình một người hành động là có thể đạt được.

Xem ra năm người phối hợp đoàn đội cũng vô cùng thành thạo, đánh chết nhị giai dế giai mãnh thú vô cùng dễ dàng, hiển nhiên bọ họ hợp tác như vậy đã không phải một lần.

- Ha ha, chúng ta phát tài rồi, phát tài rồi… mỗi người trong chúng ta cũng được phân chia môt chiếc lông vũ, năm cái xương cánh. Diệp Tang nhất thời cười lên ha hả, năm chiếc xương cánh giá trị tổng cộng 20 điểm cống hiến, hơn nữa hắn còn được phân một chiếc lông vũ của Xích Hỏa Điểu nữa, Diệp Tang lần này tổng cộng chiếm được 25 điểm cống hiến, cũng khó trách hắn lại hưng phấn như thế.

Tất cả mọi người nghe thấy hắn nói ra như vậy, cũng đều có vẻ mặt tươi cười, trong lòng hưng phấn, kích động không thôi.

Diệp Phá nghe vậy, cũng là khinh thường nhíu mày nói:

- Ngươi mới chỉ kiếm được 25 điểm cống hiến mà thôi, đã cao hứng sao? Chúng ta hiện tại tích góp điểm cống hiến tuy rằng không ít, nhưng một quyển đế cấp bí kíp sẽ phải mất 500 điểm cống hiến, một quyển trung cấp bí kíp cũng cần có 800 điểm cống hiến, đừng nói đến cao cấp bí kíp thì phải mất 1200 điểm cống hiến. Mục tiêu của ta cũng không phải là ba tháng sau, khổ sở cố gắng để kiếm được một quyển đế cấp bí kíp rác rưởi, mà ít nhất phải kiếm được một quyển cao cấp bí kíp, với mục tiêu này chúng ta cách nó hãy còn rất xa, mỗi một con Xích Hỏa Điểu mỗi người chúng ta kiếm được 25 điểm cống hiến, mà các ngươi đã cao hứng thành như vậy sao!

Nói ra một lời, long trời lở đất, ba người Diệp Chân, Diệp Lan, Diệp Tang toàn bộ chấn kinh, chỉ có Diệp Bất Phàm cúi đầu, ánh mắt lóe ra, có chút đăm chiêu, Diệp Tang cũng không thể tin được, lắp bắp nói:

- Cao cấp bí kíp ư? Diệp Phá ca, mục tiêu của ngươi là cao cấp bí kíp? Điều này sao có thể?

Vẻ mặt của Diệp Tang toát ra thần sắc không thể tin được, ngay cả Diệp Chân, Diệp Lan, cũng đều đồng tình với hắn.

Diệp Phá ngửa đầu cười lạnh nói:

- Điều này sao không có khả năng? Nói các ngươi có ánh mắt thiển cận quả thật không sai, chỉ cần chúng ta cùng nhau cố gắng, ai cũng đều có cơ hội này, các ngươi ngẫm lại mà xem, năm người chúng ta hợp tác, nhị giai đế cấp mãnh thú là quá đơn giản, cho dù là một ít nhị giai trung cấp mãnh thú cũng vị tất không thể đánh chết, chỉ cần ba ngày chúng ta thành công một lần, là có 25 điểm cống hiến, một tháng thành công mười lần, vậy chúng ta đã có 250 điểm cống hiến, khoảng cách gia tộc đổi điểm cống hiến là ba tháng, ba tháng, một tháng 250 điểm, ba tháng chính là 750 điểm, hơn nữa chúng ta muốn một quyển cao cấp bí kíp, căn bản là không nói chơi!

Bốn người nghe vậy cũng không khỏi có chút ngẩn người, lập tức, một đám mắt sáng rực lên, trước đó, mọi người đều nghĩ chỉ cần có thể có được một quyển cấp thấp bí kíp thì cũng đã thỏa mãn rồi. Nhưng mà, nghe lời Diệp Phá nói ra như vậy, bọn họ mới phát hiện, nếu thật sự có thể như vậy, ba ngày thành công một lần, đạt được 25 điểm cống hiến. Nếu năm người đồng lòng hợp lực, nếu hết thảy thuận lợi, đợi cho đến ba tháng sau thí luyện chấm dứt, điểm cống hiến của mọi người ít nhất là 700 đến 800 điểm cống hiến, cho dù chưa đủ đạt được một quyển cao cấp bí kíp, một quyển trung giai bí kíp cũng là dư dả.

Nếu vận khí tốt hơn một chút, cho dù cao cấp bí kíp, cũng không phải là không có khả năng!

Lần này, cho dù Diệp Bất Phàm luôn luôn trầm ổn, trong ánh mắt của hắn cũng toát ra ánh sáng, hiển nhiên hắn đã bị lời nói của Diệp Phá mà rung động, điều đó càng không nói đến Diệp Chân, Diệp Lan, Diệp Tang ba người. Diệp Phá nhìn thấy cảnh này, trong ánh mắt của hắn lộ ra một nụ cười quỷ dị, trên mặt cũng lộ ra một vẻ mặt tươi cười, nói:

- Thế nào, chỉ cần chúng ta cố gắng, hảo hảo hợp tác, ba tháng sau, có thể thu được một quyển cao cấp bí kíp, điều đó cũng không phải là mộng tưởng nữa. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "

Không ai có thể ngăn cản được lời nói đầy dụ hoặc của Diệp Phá, cho dù là Diệp Bất Phàm cũng không thể, trên mặt bốn người lập tức lộ ra vẻ mặt đầy cao hứng, kích động, hưng phấn tươi cười.

Diệp Tang khẩn cấp nói:

- Tốt, tốt, chúng ta ngay lập tức đi tìm nhị giai trung cấp mãnh thú đi, như vậy đạt được điểm cống hiến tốc độ nhất định rất nhanh, rất nhanh có thể đạt được 1200 điểm!

Nghe thấy lời như vậy, không riêng gì Diệp Phá, Diệp Chân, Diệp Lan, Diệp Bất Phàm, trên mặt bọn họ nhất tề biến thành màu đen, Diệp Phá không khỏi hừ lạnh lên một tiếng, trực tiếp té một bát nước lạnh nói;

-Ngươi không muốn sống, nhưng chúng ta vần còn yêu quý tính mạng của mình, ngươi hãy động não đi, thực lực của nhóm chúng ta có thể tùy tiện đánh chết nhị giai trung cấp mãnh thú sao? Chúng ta tuy kém không nhiều lắm, nhưng nhiều nhất chỉ có thể đánh chết một ít nhị giai trung cấp mãnh thú yếu nhược mà thôi, cho dù thành công, đạt được điểm cống hiến cũng không nhiều hơn so với chúng ta giết chết con Xích Hỏa Điểu này bao nhiêu, một khi gặp phải trung cấp mãnh thú cường đại hơn một chút, có thể bản thân chúng ta bị trọng thương thậm chí toàn quân bị diệt. Nếu chúng ta có thêm một người có thực lực Huyền Khí thất tầng thì tốt rồi, cũng đủ để thực lực của chúng ta tăng lên một tầng, thật sự có thể đi khiêu chiến nhị giai trung cấp mãnh thú. Cho dù phải phân chia thêm điểm cống hiến, nhưng hiệu suất vẫn nhanh hơn gấp đôi.

Diệp Tang nghe vậy, nhất thời không khỏi chán ngán thất vọng nói:

- Thế thì làm sao bây giờ, chẳng lẽ chúng ta trở về tìm thêm người sao?

Diệp Phá khinh thường nói:

- Ngoại tông đệ tử nhiều như vậy, nhưng có thực lực thì có mấy người? Đạt tới thất tầng cũng chỉ có vài người, bát tầng lại càng không muốn nói, toàn bộ ngoại tông đệ tử, trừ bỏ ta cùng với Bất Phàm, Huyền Khí bát tầng mới chỉ có ba người, đó là Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị, Diệp Bồng Lai, ba người bọn họ không có khả năng cùng với chúng ta hợp tác rồi, về phần thất tầng cũng có mười mấy người, đều đã bị một đám sớm kéo vào đội ngũ, nếu không bị Diệp Thiên Mị kéo vào ‘Thiên Tổ’, thì bị Diệp Huyễn kéo vào ‘Huyễn minh’, làm sao có khả năng vào tổ đội của chúng ta nữa, cho dù có vài người độc hành, cũng sớm đi ra ngoài mạo hiểm rồi, không biết tung tích ở đâu nữa, nhất thời không có khả năng tìm được bọn họ, dưới thất tầng cũng không có thể sử dụng, chỉ có thể liên lụy đến chúng ta, trừ phi… Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "

Nói tới đây, Diệp Phá dừng lại một chút, Diệp Tang nhất thời la lên:

- Trừ phi cái gì?

- Trừ phi chúng ta gặp vận may, ngay tại Liên Vân sơn mạch này gặp được một người, nhưng lại phải là người độc hành, nhưng tỷ lệ này, thật sự là quá nhỏ, ngoài thất tầng, lại là người độc hành, hơn nữa lại ở trong Liên Vân sơn mạch, cũng vừa vặn gặp phải chúng ta, thật sự là không có nhiều khả năng. Liên Vân sơn mạch này, trừ tổ đội tiến vào, hoặc là Diệp Bồng Lai tên biến thái kia, còn có ai dám một mình một người xâm nhập vào đây không, điều đó chính là muốn chết cũng không sai biệt lắm. Cho nên chuyện này cũng không cần phải suy nghĩ, cơ hồ là không có khả năng.

Diệp Tang nhất thời ủ rũ, vô lực lầu bầu nói:

- Ngươi đều nói là không có khả năng, thì còn nói ra làm gì?

Ánh mắt nhàm chán nhìn loạn chung quanh, bỗng nhiên hắn nhìn xuống phía dưới sườn núi, Diệp Tang, nhất thời không khỏi “Di” lên một tiếng, nói:

- Nơi này lại có Diệp gia đệ tử, di, hắn cũng là ngoại tông đệ tử, người này là ai đây? Ta như thế nào lại chưa từng gặp qua, hắn một mình một người chạy vào Liên Vân sơn mạch ư?

Cả bốn người đều ngẩn cả người ra, lúc này ngay cả Diệp Phá, Diệp Bất Phàm cũng không ngoại lệ, đồng loạt nhìn lại, nhất thời thấy một nhân ảnh đứng ở cách đó không xa, trong ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng kinh ngạc.

Ở thời điểm này, ở địa phương này, lại có một người, dám một mình sâm nhập vào Liên Vân sơn mạch sao?


/936