Võng Du Chi Làm Gay Thật Tuyệt

Chương 4 - Thế Giới Rất Lớn Nhưng Lại Rất Nhỏ

/87


Tịch Lạc Ninh không cẩn thận sa vào bẫy của tiểu nhân, khiến anh cùng Địch Vân trực tiếp trở thành diễn viên chính.

Tịch Lạc Ninh bị người đâm sau lưng, gặp phải chuyện lỗ vốn như thế đương nhiên là khó chịu rồi. Nhưng tỉnh táo lại thấy đối phương là Định Vân cũng không phải quá khó tiếp nhận. Địch Vân ngoại trừ tính tình quá xấu, những mặt khác đều rất phù hợp với khẩu vị của Tịch Lạc Ninh, cho dù là mùi vị, tính cách, tướng mạo …

Lúc trước quan hệ của hai người không được tốt, từ sau khi phát sinh quan hệ trực tiếp trở thành tình nhân.

Địch Vân cùng Tịch Lạc Ninh đều sinh ra ở gia đình danh giá, thế nhưng lại ngây thơ đến khó hiểu.

Hai người đều là mối tình đầu. Tuy rằng đã từng quan hệ, nhưng từ sau khi xác định quan hệ tình nhân, không phải mỗi ngày đều lăn lộn trên giường. Trái lại cũng có hẹn hò, nắm chân nắm tay, hôn môi… Bỏ qua những thứ ngoài ý muốn trước đây, hai người tựa như những đôi tình nhân bình thường.

Đoạn thời gian tốt đẹp này hai người chẳng bao giờ cãi nhau, quan hệ vô cùng tốt.

Đến khi quan hệ trở nên thân thiết hơn, các vấn đề dần dần xuất hiện.

Địch Vân cùng Tịch Lạc Ninh đều là những kẻ được nâng trong lòng bàn tay mà lớn lên, cho nên tới bây giờ đều là người khác nịnh bợ bọn họ. Bọn họ căn bản không hiểu được nhường nhịn, bao dung, hơn nữa tính tình còn rất xấu.

Cũng từ đó, những vấn đề nho nhỏ dần dần xuất hiện… nhưng yêu nhau thì vẫn yêu nhau, cãi nhau lại vẫn cứ cãi nhau thôi.

Những điều này đều là vấn đề bé tẹo. Sau khi cãi nhau, quan hệ ngược lại càng khăng khít hơn.

Vấn đề lớn nhất là vấn đề trên giường.

Tịch Lạc Ninh cùng Địch Vân đều là những kẻ ngạo mạn, tự nhiên sẽ không muốn nằm dưới.

Lần đầu tiên Tịch Lạc Ninh bị chơi xấu nên không nói, lần thứ hai tự nhiên sẽ không để cho Địch Vân chiếm thế thượng phong. Nhưng Địch Vân làm sao cam tâm tình nguyện là một người phải đi dâng tặng đây?

Hai người vì thế mà mặc dù đã quen nhau một thời gian rất dài nhưng vẫn chỉ dùng tay giải quyết vấn đề sinh lí cho nhau. Nhưng nhẫn nại cũng có giới hạn của nó.

Cuối cùng Tịch Lạc Ninh chuốc say Địch Vân, trực tiếp ăn sạch.

Địch Vân sau khi tỉnh lại thì giận dữ. Hai người tan rã trong không vui.

Nhưng cảm tình thì vẫn luôn luôn không phải là giả dối. Do đó, mặc dù cãi nhau rùm beng, nhưng hai người lại không hề nghĩ đến việc chia tay. Từ đó về sau hai người đều nghĩ cách chia nhau. Hôm nay anh tới ngày mai anh ta tới để duy trì quan hệ. Từ đó về sau, vấn đề trên dưới cũng coi như hài hòa.

Tịch Lạc Ninh ở trong làng giải trí phát triển cũng khá suôn sẻ, chuyện xấu bay đầy trời, các loại hình ảnh thân mật xuất hiện ầm ầm trên mặt báo.

Địch Vân có thể hiểu ngành giải trí loạn cào cào như thế nào, một lần có thể chấp nhận… nhưng nếu thấy nhiều hơn nữa, trong lòng vẫn có chút không thoải mái. Địch Vân không phải loại người nhẫn nại, tự nhiên sẽ tức giận.

Tịch Lạc Ninh cho rằng tin đồn là một trong những tiêu chí để làm nên một người nổi tiếng. Không có tin đồn đồng nghĩa với việc bạn là người trong suốt, hoặc có thể là sắp trở thành trong suốt. Tịch Lạc Ninh có khi còn cố ý chế ra một số tin đồn. Anh không cho rằng là một người đàn ông tốt sẽ có lợi cho mình. Tục ngữ có câu, đàn ông không xấu phụ nữ không yêu. Anh tuy rằng không cần phụ nữ yêu nhưng thật sự không cần phải khiến bản thân khổ cực nha.

Tịch Lạc Ninh thích đóng phim, thích sân khấu, … Người nhà không ủng hộ, anh vẫn luôn kiên trì, đây là sự nghiệp của anh. Ngành giải trí có quy tắc của nó, năng lực Tịch Lạc Ninh dần dần mạnh hơn, cũng không cách nào thay đổi được.

Tịch Lạc Ninh rất chung thủy. Mặc dù sinh hoạt *** với Địch Vân không tính là hài hòa, nhưng tình cảm anh đối với Địch Vân là tuyệt đối, tuyệt đối sâu sắc.

Địch Vân ghen mà giận, Tịch Lạc Ninh lại xem là Địch Vân cố tình gây sự, không hiểu anh Địch Vân thì lại cảm thấy Tịch Lạc Ninh không để ý cảm thụ của mình, căn bản là không yêu mình.

Suy nghĩ khác nhau như thế, lại là những người luôn coi mình là trung tâm của vũ trụ, hoàn toàn không có cách nào giải quyết. Vậy là thời gian trôi nhanh, tình cảm dù có sâu sắc đến thế nào thì cũng không thể chịu được giày vò như vậy.

Bọn họ khi đó còn nhỏ, lại kiêu ngạo, không hiểu được thế nào là nhượng bộ, không hiểu được việc gì cũng cần suy nghĩ kĩ càng. Dần dà vấn đề càng để lâu càng thêm lớn, tựa như một quả cầu tuyết. Ngăn cách càng ngày càng sâu, đoạn tình cảm này cuối cùng cũng kết thúc.

Sau khi chia tay Địch Vân, Tịch Lạc Ninh chuyên tâm vào sự nghiệp. Về sau cũng có mấy lần định nói chuyện yêu đương nhưng đều không có tật mà chết yểu hết.

Đột nhiên nghe được tên Địch Vân, nếu bảo Tịch Lạc Ninh không có cảm xúc gì thì chắc chắn là giả dối.

Chỉ có thể nói thời điểm bọn họ gặp nhau không đúng.

Lúc đó, bọn họ đều còn rất trẻ. Không biết quý trọng tình cảm không nói, lại còn không hiểu thế nào là bao dung.

Mấy năm trôi qua, Tịch Lạc Ninh trong ngành giải trí lăn lộn cũng khá tốt, tính tình cũng thu liễm hơn rất nhiều. Dù sao cũng lớn rồi, tâm tính cùng góc độ nhìn nhận vấn đề đã không còn giống như trước đây nữa.

Lúc ấy Tịch Lạc Ninh cùng Địch Vân cãi nhau ầm ĩ xong, sinh hoạt *** cũng không cách nào hài hòa được, nhưng thật sự anh rất yêu Địch Vân.

Bằng không, anh sẽ không tình nguyện để Địch Vân đè. Tuy mỗi lần như thế đều giày vò nhau không ít. Nhưng giày vò hay không thì cũng chỉ là một cách biểu đạt mà thôi.

Càng về sau, trái lại càng cảm thấy thích.

Qua nhiều năm như vậy, chỉ có Địch Vân có thể nằm trên anh.

Đã từng là người thân mật nhất, giờ lại trở thành người lạ, cười nổi không?

Trừ bỏ quan hệ người yêu, bọn họ ít ra vẫn là bạn học, nhưng… rõ ràng, anh so với người xa lạ còn không bằng.

Cũng không biết Địch Vân có từng xem phim anh diễn chưa.

Thế nhưng, những cái này cũng … không còn quan trọng nữa. Anh cùng Địch Vân đều đã có cuộc sống của riêng mình. Nếu như ngày nào đó có thể gặp lại nhau, ngược lại có thể coi như bạn cũ mà ngồi cùng một chỗ uống chén trà.

Tịch Lạc Ninh nghĩ xong, đem cửa sổ trang web đóng lại, mở trò chơi lên.

Tin mật thiếu chút nữa thì giết chết anh. Đều là hỏi anh còn ở đó không, đi đâu mất rồi… cuối cùng còn bị đá ra khỏi nhóm. Tịch Lạc Ninh kéo thanh cuộn lên một chút xem tin tức.

[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Lần trước Địch đại thần đến thành phố của tụi tui mở một buổi kí tên. Tui xếp hàng mấy tiếng đồng hồ, lại bởi vì trong nhà có việc mà phải về ()

[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Phong Lưu, giúp tui có được chữ kí của chính Địch đại thần đi mà!

[Nhóm] [Tần Ngọc Thanh]: Cậu thật bi kịch. Không biết Địch đại thần lúc nào thì đến thành phố của tui đây! Phong Lưu, thuận tiện giúp tui có một bản nữa nha.

[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Vặn eo Tất cả sách của Địch đại thần tui đều có nha, còn có bản có chữ kí nữa ấy. Nếu như các cậu xin tui…

[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: (#‵′) 凸Gái Shin, khinh bỉ mi! Nếu để ông phải cầu mi thà rằng ông đây tự ngồi máy bay đến thành phố S cho rồi!

[Nhóm] [Tần Ngọc Thanh]: Cùng khinh bỉ

[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Ha ha, thật vinh dự là người thành phố S!

[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Khục khục, muốn có chữ kí cũng không khó nha, nhưng cái này có cái giá không nhỏ đâu …

[Nhóm] [Nhị Thủ Yên]: Cà Phê, chúng ta đi một bên, bọn họ đều nhập ma cả rồi.

[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Ha ha, Cà Phê không để ý đến cưng rồi.

[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Tui đã quay lại… không nghĩ tới tác giả của “Thần Thám” lại là Địch đại thần. Tui thế nhưng là người mê sách của anh ấy.

[Nhóm] [Nhị Thủ Yên]: …

[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Cà Phê, hình như không ở đó.

[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Thực sự không ở đó, mật cậu ấy cũng không rep lại.

[Nhóm] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Tui đã trở lại!

[Nhóm] [Nhị Thủ Yên]: … Cà Phê Cà Phê Cà Phê, Tiếu Tiếu cũng quay về rồi, cậu mau về đi a!

[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chắc là ngủ mất rồi…

[Nhóm] [Tần Ngọc Thanh]: Giữa ban ngày, cũng đâu phải heo. Tui nghĩ cậu ấy đi đọc truyện rồi, ha ha.

[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: … Mặc niệm vì Tàn Thuốc! Tất cả mọi người đều trở thành fan sách của Địch đại thần, ngay cả bang chủ cũng như vậy.

[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Tui là người mê sách trung thành nhất của anh ấy. Ha ha, các cậu muốn quyển sách có chữ kí của anh ấy thì tới tìm tui. Nơi này của tui có rất nhiều.

[Nhóm] [Nhị Thủ Yên]: /(ㄒoㄒ)/ Thế giới này điên rồi! Ôm đùi Vũ Trụ đại thần may mắn anh không phải!

[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Tàn Thuốc, cậu ôm sai đùi rồi. Tui muốn chữ kí của Địch đại thần còn phải hỏi qua cậu ấy nữa đó.

[Nhóm] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Có chút không hiểu rõ tình huống, nhưng chữ kí của Địch đại thần, tui muốn.

[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Vì nể là người cùng bang, mỗi người đều có, đợi chút đưa tui địa chỉ, sẽ gửi bưu điện cho các cậu.

[Nhóm] [Nhị Thủ Yên]: Yên lặng đi góc tường

[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Có thể hỏi hay không… Bang chủ, anh cùng Địch đại thần có quan hệ gì? Hung hăng sờ Tàn Thuốc.

[Nhóm] [Tần Ngọc Thanh]: Cùng hỏi!

[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: A… quan hệ của tụi này…

[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Bang chủ, đừng thừa nước đục thả câu!

[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Không nói cho nhóc! O(∩∩)O ha ha

[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Ai có thể gọi Cà Phê

Tất cả mọi người đều biểu thị không có.

[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Không đợi nữa

Sau đó Tịch Lạc Ninh bị đá ra khỏi đoàn đội.

Tịch Lạc Ninh nhìn thời gian bọn họ đi phó bản, tính tính toán toán. Bọn họ chắc cũng sắp bị diệt đoàn mà đi ra rồi, trực tiếp gõ trên kênh bang phái.

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Chui ra thì gọi tôi!

Không đầy một giây thì đã được đáp lại.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: o()o SD quả nhiên biến thái! tui nằm ngửa rồi!

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Cà Phê, cậu vừa rồi đi đâu thế?

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]:^^ Đoán xem!

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tại sao cậu với bang chủ đều đùa ác như thế chứ?

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Cược với Gái Shin một quả dưa leo, bang chủ mở hiệu sách đó.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Hoa Hoa nhi, cưng muốn anh nắm dưa leo là vì sao? Vì sao bang chủ lại là người mở hiệu sách?

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Gái Shin Hoa Hoa nhi chắc cú là chấm cưng rồi, vẫn nhìn chằm chằm dưa leo của cưng đó, ha ha!

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Đồng tính lui tán, dưa leo của tui là để dành cho vợ tương lai đấy!

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Ai đối với dưa leo nát của nhà mi có hứng thú chứ?╭(╯^╰)╮ Mở hiệu sách thì sẽ có nhiều bản có chữ kí của đại thần ah!

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Hoa nhi thẹn thùng, ngạo kiều (^o^)/ Nhưng không hẳn là mở hiệu sách đâu. Lần trước không phải là nói có việc đi công tác sao, mở hiệu sách cần gì phải đi công tác chứ?

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Dưa leo nát thì cũng là dưa leo, vẫn tốt hơn loại không có dưa leo như cưng ý. Cược một gốc dưa leo, bang chủ quen biết Địch đại thần.

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Gái Shin mi bị điên hửm? Trước sau mâu thuẫn. Anh đây cũng biết Địch đại thần, chỉ là anh ấy không biết anh T^T

Tịch Lạc Ninh nhớ tới đoạn đối thoại trước đó, rì rì gõ bàn phím.

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Bang chủ cùng anh ấy có khả năng biết nhau đó.

Người trong bang mê sách của Địch Vân không ít, số muốn sách có chữ kí lại không nhỏ, Thản Nhiên Tiêu Sái hứa như thế, chứng minh hắn có thể thực sự có.

Tính tình của Địch Vân anh biết rõ, ngoài trừ buổi kí tên ra, chỉ sợ chỉ có những người anh ta quen mới có được nhiều sách như thế, quan hệ có khi còn khá thân nữa.

[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Muốn có chữ kí tốt nhất nên im lặng O(∩∩)O

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Kéo băng dính dán miệng. Yếu ớt hỏi nhỏ, có thể có hai quyển không?

[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Xem tâm trạng đã.

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Bang chủ, em giúp anh đấm lưng, xoa bóp vai rồi chuẩn bị nước rửa chân nha.

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: …

Tịch Lạc Ninh không thể không nghĩ hiệu ứng đại thần thật khủng khiếp.

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]::╮(╯╰)╭ Vì sao mọi người đều quên Vũ Trụ đại thần?

Một câu nói này của Công Tử Phong Lưu như bừng tỉnh người đang mộng.

Tịch Lạc Ninh mới nhớ tới Thản Nhiên Tiêu Sái từng nói nếu muốn chữ kí của anh ta, cần phải hỏi xem Vũ Trụ Thần Thoại có muốn hay không.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Chẳng lẽ Vụ Trụ đại thần quen biết Địch đại thần sao? Ah, quả nhiên đều là đại thần mà!

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Heo, nếu như nghĩ như thế, đại thần trong ngành giải trí không phải cũng quen biết với Địch đại thần cùng Vũ Trụ đại thần à?

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Hoa Hoa, đại thần ngành giải trí là?

Tịch Lạc Ninh lập tức có dự cảm không tốt.

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Ngoại trừ Tịch Lạc Ninh thì còn ai nữa?

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tịch Lạc Ninh từng đóng phim truyền hình có kịch bản là chuyển thể tiểu thuyết của Địch đại thần. Hơn nữa còn không phải chỉ một lần làm diễn viên chính. Cậu dám nói bọn họ không biết nhau sao?

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Đúng nha!

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tịch đại thần cùng Địch đại thần đều là bản mệnh của tui cả đó. Hí hí hí hí. Tịch đại thần xinh như thế, Địch đại thần lại đẹp trai như thế, hai đại thần hợp thể thì lại càng tuyệt phối á!

Tịch Lạc Ninh bất đắc dĩ, thật sự là nằm một chỗ cũng trúng đạn. Anh cùng Địch Vân mặc dù đã từng. Nhưng đó là chuyện của cả tỷ năm về trước rồi.

Hai người bọn họ vài năm nay cũng không gặp lại rồi, giờ chẳng khác người xa lạ là mấy.

Suy nghĩ của con người quả nhiên là vô địch, kéo hai người không quen biết nhau phối cùng một chỗ.

[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Đừng nói nữa, chuẩn bị vòng tiếp theo nào!

[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Hoa Sen, Shin – chan đến Kính Hồ

[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Hoa Sen, Shin – chan đi thong thả, lần sau ngàn lần vạn lần trước mặt Vũ Trụ đừng đem ghép hai người đó lại với nhau.

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Có thể hỏi tại sao không?

[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Có thể.

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Vì cái gì?

[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Không nói.

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: …

[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Tiêu Sái, đến Kính Hồ

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Đây là có chuyện gì?

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: SD không đi sao? Tôi chờ mọi người đến tóc bạc rồi nè.

Xem ra Vũ Trụ thần thoại quả thật quen biết với Địch Vân, chỉ sợ còn biết cả quan hệ giữa anh và anh ta. Nhưng phản ứng thế này cũng quá gay gắt đi.

Thế giới thực sự là có thể lớn, có thể nhỏ, vô cùng thần kì.

Thế giới thật lớn, anh cùng Địch Vân cùng thành phố, cùng quốc gia, vài năm không gặp mặt.

Thế giới thật nhỏ, ở trong trò chơi lại gặp bạn của Địch Vân.

[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Lập tức tới đây, cùng lắm nửa giờ.

Nửa giờ, Vũ Trụ Thần Thoại luân ba người mấy lần rồi.

Sau đó bọn họ mới tổ chức đoàn thể đi SD.

/87