Vương Gia Xấu Xa Cưng Chìu Thê Tử Bỏ Trốn: Nương Tử, Nàng Phải Biết Nghe Lời

Chương 188 - Chương 114

/283


Từ trước đến nay, Hách Liên Dạ vẫn luôn mạnh mẽ vô cùng, dường như y có sức mạnh không gì địch nổi, không ai có thể làm y bị thương.

Vậy nên sau khi biết tin Hách Liên Dạ trúng độc, phủ Tĩnh vương lâm vào hỗn loạn, một đám người biết rõ là độc của y đã được giải, bây giờ không còn nguy hiểm đến tính mạng nhưng vẫn lo lắng đề phòng, làm việc gì cũng xảy ra lỗi.

Trong một đám người này, tỉnh táo trấn định nhất, lại là người quen biết Hách Liên Dạ chưa lâu, nhưng tính ra, lại là người có mối quan hệ thân thiết nhất với y, đó chính là Ngư Ngư.

Thật ra nàng cũng không phải là bình tĩnh trấn định, nàng căn bản không nói lời nào, bọn Hà Nghiêm cũng không biết hiện giờ nàng là bình tĩnh hay hoảng loạn.

Từ khi bọn Hà Nghiêm mang chủ tử về phủ, đưa vào phòng, đặt người lên giường, sắp xếp ổn thỏa, Ngư Ngư vẫn luôn ngồi bên cạnh giường không rời đi, phần lớn thời gian nàng lặng yên ngồi đó không nhúc nhích, chỉ thỉnh thoảng đưa tay ra bắt mạch cho Hách Liên Dạ, như muốn xác định tính mạng y không có nguy hiểm gì.

Bọn Hà Nghiêm cũng không dám quấy rầy, tất cả đều ở phòng ngoài, trọng tâm tán gẫu từ Vương phi của bọn họ khi nào ăn xong bữa sáng, đến khi nào nhớ đến bữa trưa, thậm chí còn cá cược với nhau cả bữa tối.

Tính cách Hách Liên Dạ như thế nào, Ngư Ngư rất rõ, hôm nay y trúng độc, độc tính cực mạnh, mặc dù lúc này độc đã được giải, nhưng thân thể của y chịu thương tổn lớn như vậy, nhất định phải nằm trên giường nghỉ ngơi, cho nên Ngư Ngư không giải huyệt ngủ cho y, muốn để y ngủ miên man như vậy, trước tiên phải để cơ thể tĩnh dưỡng trong mấy ngày đã.

Cho nên một Ngư Ngư luôn để ý đến ngày ba bữa cơm lại quẳng sang một bên, thay bằng việc bắt mạch cho Hách Liên Dạ, luôn nhớ gọi y dậy, ép y ăn cái này cái kia, sau đó thừa lúc năng lực phản kháng của y suy yếu lại lấy kim đâm một cái, cưỡng ép y đi ngủ.

Bọn Hà Nghiêm từ lo lắng đến yên tâm rồi đến vui vẻ, chủ tử được trông coi đến mây mờ trăng tỏ, thật ra Vương phi chỉ là không thích thành thật thổ lộ mà thôi, chứ trong lòng sớm đã coi chủ tử quan trọng hơn tất cả rồi.

Một đám nam nhân chưa bao giờ tám chuyện mà nay lại thay nhau núp bên cửa sổ, nhìn Ngư Ngư chăm sóc Hách Liên Dạ, vui mừng thay cho chủ tử.

Sau khi nhìn vài lần, bọn Hà Nghiêm liên tục cảm thán thở dài, “Bây giờ xem ra chúng ta đã hiểu được tâm ý của Vương phi, có điều… hôm nay nếu các ngươi chậm thêm chút nữa, hai người bọn họ…”

Đã có thể nguy hiểm rồi!

Hà Nghiêm không muốn nghĩ đến điềm xấu liền vòng qua cái kết đáng sợ ấy, nói tiếp, “May mà lúc ấy có Thái tử ở đó, khinh công của ta không bằng hắn, hắn gấp gáp trở về báo tin nên mới kịp, nếu bản thân ta trở về…”

“Thái tử nào?” Hà Túc nhíu mày, ông anh cảm khái cắt ngang lời.

“…Buổi sáng hôm nay, không phải Thái tử quay về tìm mọi người sao?”

“Bọn đệ thấy huynh đột nhiên phóng tín hiệu, đều tìm đệ và Lãnh Mộc Tiền Khiêm, thậm chí ngay cả người của Phong Minh cũng đồng thời được điều động, cảm thấy nhất định là có chuyện lớn xảy ra.”

Cho dù là phủ Tĩnh Vương hay là Phong Minh, đều là nhà lớn nghiệp lớn, tình huống bình thường đều sẽ để lại một cao thủ giữ nhà, tránh để xảy ra vấn đề gì, cho nên buổi sáng khi Hà Nghiêm triệu hồi, nhìn cực kì không bình thường.

“Lãnh Mộc Đầu nói nếu luận về võ công hay mưu lược, chủ tử sẽ không thua bất cứ kẻ nào, nhất định là có người giở trò ám sát, cho nên hắn mới đặc biệt đi tìm hai công tử họ Dung, mang theo các loại thuốc, sau đó cùng đi với bọn đệ.”

Hà Nghiêm không rảnh cảm phục Lãnh Mộc thông minh, sắc mặt biến đổi mấy lần, “… Đệ nói… các đệ hoàn toàn không nhận được thông báo của Thái tử… Thậm chí các đệ không nhìn thấy hắn?”

Nếu không phải Lãnh Mộc nghĩ chu đáo… hôm nay hai chủ tử của bọn họ… còn có thể giữ được tính mạng hay không cũng khó nói rồi.

Hà Nghiêm nghĩ đến mà lạnh sống lưng, nhớ lại những hình ảnh sống động hiện ra, hắn cùng Vương phi và chủ tử vô cùng hòa hợp, lại nghĩ đến sáng nay trên điện Kim Loan, Thái tử đã lên tiếng giúp giải vây Vương phi, hắn còn vô cùng nghĩa khí đứng ra giúp bọn họ đưa tin trong lúc nguy cấp… Càng nghĩ càng cảm thấy đáng sợ, Hà Nghiêm phát hiện, chính mình nhất thời đã không nhìn thấu con người này.

Không muốn ảnh hưởng đến tâm tình của Ngư Ngư trong thời điểm mấu chốt này, bọn Hà Nghiêm nhỏ giọng bàn luận, cũng sẽ không đi báo cho Ngư Ngư biết, hàn huyên một hồi rồi dần yên tĩnh trở lại.

Đêm đã khuya, bọn họ vẫn chưa hề nghỉ ngơi, chuyện vừa xảy ra hồi sáng nên hiện giờ không ai dám xem thường, đều canh phòng bên ngoài cửa, đồng tâm hiệp lực bảo vệ an toàn cho căn phòng của hai người, ngay cả nam nhân áo trắng và sư đệ cũng chưa từng rời đi.

Qua một lúc lâu sau.

“Có người.” Sư đệ đang cúi đầu viết cái gì đó đột nhiên ngẩng lên.

Ngoại trừ nam nhân áo trắng bị thương, trong tất cả mọi người thì hắn là người có khinh công cao nhất, cho nên cũng là người


/283