Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 113 - Chương 18

/215


Editor: ChieuNinh

Có thể ăn được chưa? Kathy dáng vẻ gấp gáp khó dằn nổi làm mọi người bật cười, khi tất cả mọi người đều ngồi xuống cầm bát đũa của mỗi người, trong bát cơm là tràn đầy thịt nướng rồi, bên này mới gật đầu nói có thể. Cô nàng bên này liền vô cùng nhanh chóng vung đũa, Liễu Thư dám cam đoan, cô chưa thấy qua cô ấy dùng đũa có thuận lợi như hôm nay.

Ăn ngon. Kathy nhét một đũa tràn đầy vào trong miệng cả mặt hạnh phúc nheo mắt lại, dùng giọng điệu cảm thán nói: Đây là trứng chim khó ăn được làm, không nghĩ tới a không nghĩ tới. Thì ra ở bên cạnh bọn họ có nhiều ăn ngon như vậy, rốt cuộc bỏ lỡ bao nhiêu, nhưng mà không sao cả, hiện tại có thể bổ sung trở về.

Eva và Alice theo sát phía sau ăn vào cũng là ánh mắt sáng lên, thật sự ngon hơn ăn thịt, giống cái cũng không giống thú nhân rất cần thịt để ăn, bình thường ăn nhiều một chút trái cây đều có thể ăn no rồi, hiện tại có thức ăn rất ngon đã sớm quên thịt ra sau đầu. Vẫn là Liễu Thư nói, cái này không quá quản ăn no vẫn nên ăn chút thịt mới tốt.

Ba thú nhân nếm mấy miếng sẽ không ăn nữa, ngược lại không phải không thích, chỉ là vì biết vị không tệ, ăn rất ngon, đều muốn để lại cho nhóm giống cái, để cho các nàng ăn nhiều một chút. Dù sao món chính của bọn họ cũng vẫn là thịt, ý tứ một chút là được, bọn họ đều là thú nhân tốt thương bạn lữ.

Mấy người lớn ăn cảm thấy mỹ mãn, chiếc đũa bay không ngừng, tiểu Lỗ Cách đáng thương bị a ba đặt tới trên giường đất, ngửi hương vị nước miếng chảy tí tách. A ô vài tiếng thấy a ba a ma cũng không để ý mình, mà bất mãn rầm rì, móng vuốt nhỏ cào tới ở trên giường, may mắn nanh vuốt sắc nhọn còn không có dài ra nếu không da thú trên giường Liễu Thư bị vỡ thành vải rách.

Vừa rồi Liễu Thư thử thức ăn đã ăn không ít, hiện tại ăn mấy miếng lại lùa mấy miếng thịt nướng cũng đầy dạ dày, chợt buông bát đũa nói: Các cậu từ từ ăn, mình thấy tiểu Lỗ Cách cũng đói bụng, mình chưng bánh ngọt ở trong nồi, vừa vặn đút cho nó. Nói xong liền đi.

Tiểu Thư, em ăn no chưa? Allen lo lắng hỏi, hắn sợ Liễu Thư đói.

No rồi. Vỗ vỗ bụng, cho Allen một ánh mắt, ý tứ vừa rồi ta còn ăn nhiều, có cái nhắc nhở này, hắn cũng không nói cái gì nữa, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, cảm thấy trong lòng giống như cất giấu bí mật nhỏ, một loại cảm giác rất thỏa mãn.

Abby kỳ quái nhìn nhìn Allen đột nhiên cười ngốc hề hề, không nói gì bĩu môi, chẳng qua trứng chim này thật tình không tệ, về sau cũng để cho Kathy làm cho mình, được rồi, lại một thú nhân ngây ngô cười hề hề.

Liễu Thư muốn đút cơm cho Lỗ Cách, Eva gật gật đầu, cái này sớm đã thành thói quen, khi cô đang ở cữ đều là Liễu Thư hỗ trợ. Cô chỉ gật gật đầu sau đó lại cố gắng lùa cơm, thật mạnh mẽ, giống như chỉ sợ Kathy tranh với cô nàng, ừm, xác thực hai người họ đang giành ăn. Vì một miếng trứng chiên cuối cùng trong khay, một miếng lớn nhất, hai người hiểu trong lòng mà không nói đều để đến cuối cùng. Hai đôi đũa đồng thời gắp lấy, tới lui không nhường. Abby Oman liếc nhau, giống cái tranh đấu bọn họ cũng không thể giúp, mỗi người thu được ánh mắt của nhau, cúi đầu tiếp tục ăn.

Cuối cùng miếng trứng chiên đó bị Alice chậm rì rì duỗi đũa gắp vào trong miệng, nhai nhai, nuốt xuống dạ dày, xong rồi mới giống như chú ý tới hai ánh mắt sắc bén bắn thẳng đến mình, biểu tình thực vô tội nói: Làm sao vậy? Ừm, hai người các cậu ai thắng, luyện đũa không tệ. Hoàn toàn không nhìn biểu tình tốt u oán đen tối tỏa ra của hai người bạn bên cạnh.

Hôm nay Liễu Thư mới biết được Alice bình thường trầm mặc không lừa bịp thế nhưng vẫn là nhân bánh phúc hắc. Cô nhìn hai người bị đào hố, còn chỉ có thể nuốt tức giận vào trong bụng, buồn cười nhìn diễn hồi lâu. Trứng chưng trong nồi mới lấy ra cũng ấm, vừa vặn đút cho Lỗ Cách ở trên giường không đòi ăn.

Lượng cơm đặt ở trên người giống cái, cho dù chiên trứng nhưng ăn đến bụng cũng no căng không thôi, lại nói lượng cơm ăn hôm nay đã sớm nhiều hơn, Kathy ưỡn bụng liền cọ tới nhìn cô cho tiểu thú nhân ăn.

Đây là bánh ngọt? Mặc dù đã ăn rất no rồi, có thể thấy được tiểu thú nhân ăn xoạch xoạch vẫn là thực thèm nhỏ dãi. Diendanlequydon~ChieuNinh

Đừng nhìn, nhìn nữa cũng không cho cậu ăn. Eva đi tới liếc mắt nhìn cô một cái, tiếp nhận Lỗ Cách từ trong lòng Liễu Thư, tự mình ôm để cho Liễu Thư đút cơm, cũng để cho cô thoải mái chút.

Lỗ Cách đã sớm cai sữa, hiện tại đa phần là ăn nhũ quả và thịt băm nhuyễn, cũng thiệt thòi cho tiểu hài tử còn nhỏ còn không hiểu được kén ăn, phương diện ăn cũng sẽ không làm cho người ta quan tâm. Nhưng tiểu tử kia cũng là biết tốt xấu, hương vị bánh ngọt thơm ngào ngạt trơn mịn non mềm chính là không giống với, ăn vào một ngụm, Lỗ Cách có được ưu việt, giương cái miệng nhỏ nhắn kêu a ô a ô, kêu cho lòng người ta mềm mại.

Hiện tại Lỗ Cách còn nhỏ, dùng bánh ngọt làm thức ăn chính cho nó cũng không sai, thích hợp bỏ chút vụn thịt ở bên trong còn có thể gia tăng dinh dưỡng. Vừa đút, vừa nói cho Eva.

Ừm, thật tốt, Tiểu Thư cậu phải dạy mình làm. Thấy Lỗ Cách ăn ngon như vậy, không cần nhiều lời Eva cũng sẽ làm.

Mình cũng muốn. Kathy không cam lòng lạc hậu: Mình muốn làm giống cái tốt. Người dân nguyên thủy chính là lạc quan nhiệt tình, đối với sự việc đối với con người còn rất thẳng thắn.

Được, khi mình nấu cơm các cậu nhìn nhiều sẽ biết, thực dễ dàng. Vốn cô cũng sẽ không giấu giếm, huống chi là cái này.

——

Ngày hôm sau là đến lượt hai giống cái Eva và Alice cùng mọi người ra ngoài đi thu thập. Lúc này đây cảm xúc mọi người càng thêm tăng vọt, dù sao ngày hôm qua giống cái đi mang theo không thứ trở về, những thứ đó chính là khích lệ các cô thật lớn, làm cho các cô xoa tay muốn thành tích rất tốt.

Lúc này đây Vu y vẫn đi theo, dù sao nếu có chút ngoài ý muốn bà cũng dễ hỗ trợ, Liễu Thư vốn cũng muốn đi, cô còn muốn nhiều tìm thêm chút thứ nữa. Trước đó tìm được hoa tiêu rồi, thuyết minh thực vật trên thế giới này vẫn là có dấu vết tương tự, nhưng mà cô cũng không muốn làm hỏng quy củ, đơn giản cũng có chiếu cố.

Tiễn bước Eva và Alice, Allen đi ra ngoài săn bắn, Oman đi theo đội thu




/215