Y Phẩm Cuồng Phi

Chương 2 - Chương 2

/25


Thị vệ cảm thấy một luồng áp lực cực lớn kéo tới, tay bưng rượu run một cái.

Hoa Nguyệt Nhu cùng Quân Vô Khanh có chút giật mình nhìn Hoa Khinh Ngôn thản nhiên đứng dậy, chợt thoáng nghe giọng nói khàn khàn truyền đến:

Thái tử điện hạ, ngài ban thưởng rượu nhầm người.

Giọng nói không lớn, lại làm cho đám dân chúng vây xem lập tức yên lặng, kinh ngạc nhìn Hoa Khinh Ngôn, cho rằng cô phải chăng là sợ choáng váng, bắt đầu ăn nói bậy bạ rồi.

Hoa Khinh Ngôn, ngươi còn muốn nghĩ cái yêu cầu gì nữa , còn ngại bộ mặt An quốc công phủ bị ngươi làm mất mặt chưa đủ sao, nếu là ngươi còn có một chút lương tâm vì người thân ngươi mà suy nghĩ, thì nhanh chóng đem rượu uống.

Giọng nói mang theo tức giận cùng uy nghiêm, Hoa trấn Hạ biểu cảm không ngờ nhìn Hoa Khinh Ngôn, trong mắt chứa đựng cảnh cáo.

Hoa Khinh Ngôn trong lòng cười nhạt, đây là Hoa Trấn Hạ đang uy hiếp nàng nếu không lập tức uống rượu, cũng không để cho mẫu thân cùng ca ca sống dễ chịu trong nhà?

Hoa Trấn Hạ là Nhị thúc của chủ cũ, nhưng cũng là tên tiểu nhân hèn hạ cướp đi tước vị của ca ca chủ cũ

Lúc đầu tước vị An quốc công vốn là phụ thân giữ sau khi người qua đời phải rơi vào trên đầu ca ca của chủ cũ, Hoa Trấn Hạ lại sử dụng mưu kế cướp đi, hay bởi vì nữ nhi của Hoa Trấn Hạ là Hoa Nguyệt Nhu thích Quân Vô Khanh, không muốn làm trắc phi, ngại vì hôn sự chủ cũ cùng Quân Vô Khanh, dứt khoát thiết kế làm cho chủ cũ mang trên lưng tội danh mất trinh, cố ý ở trước mặt mẫu thân bệnh nặng và ca ca tàn tật, đối với chủ cũ thực hiện hình phạt đòn roi, lại uy hiếp chủ cũ nếu không muốn mẫu thân và ca ca nàng gặp chuyện không may, hãy ngoan ngoãn không nên phản kháng.

Chủ cũ không thể làm gì khác hơn là im lặng, lại không ngờ thân thể mình quá yếu ớt, chịu đòn roi không lâu sau thì chết.

Hoa Nguyệt Nhu lại “tốt bụng” đi xuống thay chủ cũ lau mặt, thật ra chính là đến xò xét chủ cũ có chết thật hay không, nhìn thấy chủ cũ không chết thì lấy lời nói kích thích chủ cũ, thề phải làm cho chủ cũ không sống được.

Mà nguyên nhân một nhà chi thứ hai cùng Quân Vô Khanh muốn chủ cũ chết là. . .

Nhị thúc, thúc có thể nào nhất bên trọng nhất bên khinh vậy, hài tử trong bụng Nguyệt Nhu tỷ tỷ cũng hai tháng, tỷ phu có thể là ai ta cũng còn không biết, không biết Nhị thúc biết không?

Hoa Khinh Ngôn vẻ mặt vô tội mở miệng, giống như không biết lời mình nói ra làm người ta chấn động cỡ nào như vậy.

Vừa rồi lúc Hoa Khinh Ngôn nắm tay Hoa Nguyệt Nhu, không ngờ nhận thấy được mạch tương của Hoa Nguyệt Nhu là hỉ mạch, mà đã hai tháng, Hoa Nguyệt Nhu còn chưa có kết hôn, vẫn là dược sư hiếm thấy, thân thể cũng đã mang thai.

Lập tức nàng liền hiểu nguyên nhân chủ cũ vì sao đột nhiên bị hãm hại.

Bởi vì hài tử trong bụng Hoa Nguyệt Nhu không chờ nổi.

Hoa Khinh Ngôn ung dung thản nhiên liếc nhìn sắc mặt tái nhợt của Hoa Nguyệt Nhu cùng Quân Vô Khanh, nhếch miệng lên lạnh lùng chế giễu.

Đám bách tính vây xem tất cả đều kinh hãi nhìn về phía Hoa Nguyệt Nhu.

Vô số luồng ánh mắt nóng rực rơi ở trên người mình, trong lòng Hoa Nguyệt Nhu đập bịch bịch, thái dương chảy ra lấm tấm mồ hôi.

Không thể, Hoa Khinh Ngôn làm sao có thể biết nàng mang thai, ngoại trừ Quân Vô Khanh biết là cha nàng biết việc nàng mang thai, nàng đều đã tính xong, chỉ cần Hoa Khinh Ngôn vừa chết, nàng để phụ thân lấy An quốc công Phủ xấu hổ với thái tử điện hạ làm lý do đưa nàng gả qua.

Nhưng bây giờ Hoa Khinh Ngôn cái phế vật này làm sao sẽ biết nàng mang thai? !

Ngôn nhi muội muội, lẽ nào bệnh ngốc của muội lại tái phát sao?

Hoa Nguyệt Nhu ép buộc chính mình bình tĩnh, mở miệng cười cứng ngắc.

Trong lòng lại dứt khoát không làm không được, cắn răng một cái cầm rượu lên, bắt đầu cố gắng muốn trực tiếp đem rượu nàng rót uống xong, đến lúc đó nói




/25